Tư tưởng Hồ Chí
Minh là một hệ thống quan điểm toàn diện và sâu sắc về những vấn đề cơ bản của
cách mạng Việt Nam, là kết quả của sự vận dụng và phát triển sáng tạo chủ nghĩa
Mác - Lênin vào điều kiện cụ thể của nước ta, kế thừa và phát triển các giá trị
truyền thống tốt đẹp của dân tộc, tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại.
Ngay từ những năm 20 của thế kỷ XX,
khi Chủ tịch Hồ Chí Minh tìm thấy ở chủ nghĩa Mác - Lênin con đường cứu nước và phát triển đúng đắn cho
dân tộc ta, Người khẳng định: bây giờ chủ nghĩa nhiều, học thuyết nhiều nhưng
chủ nghĩa chân chính nhất, chắc chắn nhất, cách mạng nhất là chủ nghĩa Lênin.
Tuy nhiên, các thế lực thù địch xưa nay vẫn luôn phủ nhận, xuyên tạc cho rằng
chủ nghĩa xã hội khoa học chỉ là phương tiện, độc lập dân tộc là mục đích. Cụ
Hồ mượn chủ nghĩa xã hội khoa học (phương tiện) nay mục đích đã đạt (độc lập
dân tộc) thì từ bỏ phương tiện ấy mới là thức thời. Bàn về vấn đề này tác giả
có đôi lời:
Xét trong quan hệ với sự phát triển
kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội thì chủ nghĩa xã hội khoa học (khoa học) là
phương tiện, công cụ. Những phương tiện ấy dẫn đến mục tiêu nào? Phải chăng chỉ
là độc lập dân tộc?
Chủ nghĩa Mác - Lênin chỉ ra rằng
“Chủ nghĩa xã hội khoa học là khoa học về sự giải phóng giai cấp công nhân đồng
thời giải phóng toàn xã hội trên phạm vi toàn thế giới khỏi mọi áp bức, bóc
lột, bất công; khỏi mọi tình trạng nghèo nàn, lạc hậu; khỏi mọi sự phân chia
giai cấp và đấu tranh giai cấp”; “Thay cho xã hội tư sản đối kháng giai cấp là
xã hội mà sự phát triển tự do của mỗi người là điều kiện cho sự phát triển của
tất cả mọi người”.
Với ý nghĩa ấy, chủ nghĩa xã hội
khoa học là một công cụ, phương tiện có giá trị vô cùng vĩ đại – công cụ giải
phóng toàn thế giới. Nhưng hiểu theo nghĩa rộng đầy đủ, thực sự “chủ nghĩa xã
hội khoa học là khoa học thống nhất biện chứng giữa lý luận và thực tiễn, giữa
khoa học và cách mạng, giữa mục tiêu và động lực của sự phát triển, giữa lý
luận, phương pháp luận khoa học và cương lĩnh hành động thực tiễn, giữa dân tộc
và giai cấp, dân tộc quốc tế, dân tộc với thời đại…”.
Chủ nghĩa xã hội khoa học còn chỉ ra
rằng, sự nghiệp cách mạng cộng sản, của giai cấp công nhân là sự nghiệp quốc
tế, nhưng để đi đến thắng lợi cuối cùng nó lại phải trải qua những thắng lợi ở
từng quốc gia dân tộc “Giai cấp vô sản ở mỗi nước, trước hết phải thanh toán
giai cấp tư sản ở nước mình, phải vươn lên, trở thành dân tộc, giai cấp dân
tộc”.
Đặc biệt khi chủ nghĩa tư bản trở
thành chủ nghĩa đế quốc, vấn đề dân tộc trở thành vấn đề thuộc địa thì con
đường giải phóng giai cấp công nhân, giải phóng xã hội ở các nước thuộc địa của
đế quốc tư sản nhất thiết phải trải qua giai đoạn đấu tranh chống giai cấp tư
sản thực dân (cũ, mới) cấu kết với giai cấp phong kiến và tư sản mại bản phản
động giành độc lập cho dân tộc, tự do cho nhân dân.
Lênin đã viết hàng loạt bài chính
luận về vấn đề dân tộc tiêu biểu là tác phẩm "Quyền dân tộc tự quyết" trong đó có “Cương lĩnh dân tộc” với 3 nội dung: “Các dân tộc… Liên hiệp công
nhân các dân tộc”. Và tác phẩm “Sơ thảo lần thứ nhất Đề cương vấn đề dân tộc và
thuộc địa”.
Tổng kết quan hệ giữa giải phóng dân
tộc với giải phóng xã hội, Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ rõ “Nước chưa được độc lập
thì lợi ích giai cấp vạn năm cũng không đòi được. Nhưng nước độc lập rồi mà dân
vẫn đói, vẫn rét thì độc lập cũng chẳng có ý nghĩa gì…”. Do đó, sự nghiệp giải
phóng dân tộc khỏi ách thống trị của đế quốc thực dân tư sản trong thời đại
ngày nay khác bản chất so với giải phóng dân tộc khỏi ách thống trị của đế quốc
phong kiến kiểu đế quốc Nguyên Mông, đế quốc Minh, Thanh trước đây. “Con đường
giải phóng các dân tộc trong thời đại ngày nay chỉ có thể là cách mạng vô sản…
Rằng: chỉ có chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản mới có thể giải phóng triệt
để của dân tộc bị áp bức”. Đúng như Lênin chỉ rõ: “Vô sản tất cả các nước và các
dân tộc bị áp bức đoàn kết lại”. Chủ nghĩa xã hội trong chủ nghĩa Mác - Lênin
không chỉ là phương tiện mà còn là mục tiêu của thời đại ngày nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét