Thứ Năm, 19 tháng 4, 2018

PHẢI CHĂNG Ở VIỆT NAM CÓ SỰ "GIA TĂNG ĐÀN ÁP TÔN GIÁO"?

Vừa qua trên trang Dân Làm Báo VN có đăng tải bài viết "Gia tăng đàn áp tôn giáo!!!". Đây được cho là bài viết của Ban biên tập tờ Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 288 (01-04-2018). Trong bài viết, tờ xã luận cho rằng: Nhà cầm quyền CSVN đang gia tăng đàn áp các tôn giáo. Sở dĩ có sự gia tăng đàn áp này là vì các tôn giáo, các tổ chức tôn giáo của người Việt trong lẫn ngoài nước, trong đó có cả Hội đồng Liên tôn VN (quy tụ nhiều chức sắc của 5 tôn giáo) ngày càng lên tiếng mạnh mẽ về các vấn đề nhân quyền và dân chủ. Cho rằng: Sự đàn áp đang gia tăng trên mặt luật pháp lẫn mặt thực thế; Đàn áp bằng cách củng cố cơ chế “xin-cho” và hình sự hóa mọi hoạt động lớn nhỏ của tôn giáo….
Chứng minh cho nhận định trên, tờ Xã luận này đã tự tưởng ra cái gọi là cơ chế "xin - cho" về vấn đề tôn giáo ở Việt Nam, viện dẫn một số sự kiện liên quan đến đến hoạt động của các tổ chức tôn giáo và các tín đồ… cố tình xuyên tạc bản chất sự việc, tạo dự luận với mục đích ý đồ đen tối.
Để tránh ngộ nhận về chính sách tôn giáo của Đảng Cộng sản Việt Nam và Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, có một vấn đề cần làm rõ đó là Đảng và Nhà nước không chống tôn giáo tức là bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, nghiêm cấm sự phân biệt đối xử vì lý do tín ngưỡng, tôn giáo nhưng kiên quyết chống sự lợi dụng tôn giáo. Tại sao lại đặt vấn đề như vậy?
Lý do chủ yếu là vì trong lịch sử Việt Nam, các thế lực thù địch với độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội luôn luôn lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để chia rẽ dân tộc, phá hoại Độc lập, Thống nhất, chủ quyền quốc gia, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc. Đó là một sự thật lịch sử mà bất cứ ai khách quan, trung thực cũng đều thấy.
Chính sách tôn giáo của Đảng Cộng sản Việt Nam và Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam đã được xác định rất rõ trong chỉ thị 37/CT-TW ngày 2/7/1998 của Bộ Chính trị khoá IX về công tác tôn giáo trong tình hình mới và Hiến pháp nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013; được cụ thể hoá bằng mấy vấn đề sau đây:
1. Các tôn giáo ở Việt Nam được hoạt động tự do trong khuôn khổ của Hiến pháp và Pháp luật Nhà nước Việt Nam. Điều này cũng giống như ở các quốc gia khác và phù hợp với thông lệ quốc tế. Không có một tổ chức, cá nhân nào ở bất kỳ một quốc gia nào lại được hoạt động tự do ngoài vòng pháp luật của quốc gia đó.
Các tôn giáo ở Việt Nam được Nhà nước Việt Nam quan tâm, tạo điều kiện đáp ứng những nhu cầu tôn giáo căn bản:
+ Tự do sinh hoạt tôn giáo
+ Bảo hộ nơi thờ tự; xây mới nơi thờ tự
+ Có trường đào tạo giáo sĩ, cho đi đào tạo ở nước ngoài
+ Có kinh sách, ấn phẩm tôn giáo
+ Được giao lưuu quốc tế
2. Một tôn giáo ở Việt Nam muốn hoạt động hợp pháp phi đáp ứng đủ những tiêu chí căn bản: Có tín đồ tự nguyện tin theo; có giáo sĩ hướng dẫn việc đạo; có tôn chỉ mục đích hoạt động không trái với pháp luật Nhà nước; có hệ thống giáo lý, giáo luật phù hợp; có nơi thờ bảo đảm vệ sinh, an toàn; không hoạt động mê tín dị đoan làm tổn hại đến tinh thần, vật chất, sức khoẻ của tín đồ và làm ảnh hưởng đến những quyền căn bản của người khác và phải đăng ký hoạt động với các quan Nhà nước có thẩm quyền. Những tổ chức tôn giáo không đáp ứng đủ những yêu cầu trên đều không được hoạt động. Xin được nói rõ, đó là đối với tổ chức, còn tín đồ thì hoàn toàn tự do sinh hoạt tín ngưỡng tại gia đình và nơi thờ tự hợp pháp.
3. Nhà nước Việt Nam chỉ quan tâm đến tư cách, phẩm chất công dân của những người lãnh đạo các tôn giáo, không can thiệp vào trình độ tôn giáo của những người đó. Thực tế này được thể hiện trong quan hệ Việt Nam - Vatican những năm qua về việc bổ nhiệm các giám mục ở Việt Nam.
4. Từ trước tới nay, Việt Nam không xử tù, giam giữ, quản chế hành chính bất kỳ một nhân vật tôn giáo nào vì lý do tôn giáo. Mọi công dân Việt Nam đều bình đẳng trước pháp luật. Nhà nước Việt Nam xử lý bằng pháp luật đối với bất kỳ một công dân Việt Nam nào vi phạm pháp luật, bất kể người đó theo tôn giáo hay không theo tôn giáo và xử lý bằng pháp luật mọi hành vi lợi dụng tôn giáo, mạo danh tôn giáo để gây rối trật tự xã hội, phương hại đến an ninh quốc gia, tổn hại tinh thần, vật chất, sức khoẻ của công dân.
5. Các tôn giáo ở Việt Nam được Nhà nước khuyến khích tham gia các hoạt động giáo dục từ thiện, nhân đạo theo sự hướng dẫn của các cơ quan chuyên môn.
6. Nhà nước Việt Nam không tịch thu bất cứ tài sản nào của các tôn giáo ngoại trừ nếu các tài sản đó được sử dụng như một công cụ nhằm phục vụ cho các hoạt động gây bạo loạn, lật đổ, chống lại Nhà nước và nhân dân.
7. Các tổ chức, cá nhân tôn giáo được tạo điều kiện thuận lợi để giao lưu quốc tế, được đi đào tạo ở nước ngoài. Rất nhiều các tổ chức tôn giáo quốc tế đã vào Việt Nam giao lưu với các tổ chức tôn giáo Việt Nam mà không bị cản trở gì. (Các Dòng tu Công giáo quốc tế, một số Hội đồng Giám mục các nước, các tổ chức Phật giáo, Tin lành nước ngoài...).
Từ những vấn đề trên, rất mong bạn đọc hiểu rõ bản chất vấn đề về công tác tôn giáo ở Việt Nam, tránh dư luận, hiểu lầm. Đặc biệt, không nên để các thế lực phản động thù địch, lôi kéo phá hoại khối đại đoàn kết dân tộc, phá vỡ cuộc sống thanh bình, ổn định và ngày càng thịnh vượng của chúng ta./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét