Ngày thầy Đao Văn Nguyên về cắm bản ở Xà Phìn, Pa Vệ Sủ cũng là
ngày vợ thầy, một giáo viên cắm bản ở Thò San mất khi sinh con. 5 năm rồi, mọi
thứ dường như vẫn ám ảnh thầy Nguyên đến mức, tôi vừa hỏi “vợ thầy có làm giáo
viên không?” thầy đã lặng người, rơi nước mắt: “Vợ tôi lần đầu sinh đôi được 2
cháu gái, lần hai là cháu trai nhưng phải sinh mổ. Do sơ suất của các bác sĩ,
vợ tôi bị mất máu nhiều, đưa xuống viện tỉnh cấp cứu mà không kịp. Đường từ
Mường Tè xuống tỉnh xa quá. Giá mà ở gần hơn thì...!” – thầy Nguyên kể mà tôi
cũng không cầm được nước mắt.
5 năm qua, thầy Nguyên gửi 3 đứa con nhỏ ở nhà
cho ông bà nội chăm sóc, hàng tuần vượt cả trăm cây số, trèo đèo, lội suối,
băng rừng lên Xà Phìn cắm bản, chăm bẵm những đứa trẻ người La Hủ như chăm
chính những đứa con của mình. Vâng, thầy Đao Văn Nguyên, người dân tộc Thái, là
một trong 30 giáo viên nam dạy mầm non của huyện Mường Tè thay cho các cô giáo
vì các cô không đủ sức, để thường xuyên tới các điểm trường và ở lại cắm bản.
Nguồn: Hà Thanh
người thầy rất mẫu mực
Trả lờiXóa