Việt
Nam là quốc gia đa sắc tộc, tôn giáo; đồng bào tôn giáo chiếm tỷ lệ khá cao
trong cộng đồng người Việt Nam. Nếu tranh thủ lợi dụng được đông đảo đồng bào
tôn giáo thì sẽ tạo hiệu ứng lớn trong việc chống phá của chúng. Đó là chưa đề
cập đến các hệ quả khác liên quan. Tính chất thâm độc, nguy hiểm của âm mưu này
là ở đây. Ở một khía cạnh khác, Nhà nước ta là nhà nước pháp quyền xã hội chủ
nghĩa, quyền công dân, quyền tự do, tín ngưỡng tôn giáo được quy định và đảm bảo
bằng Hiến pháp, pháp luật. Cùng với việc trắng trợn can thiệp - “đấu tranh pháp
lý”, chúng triệt để lợi dụng cụm từ “tự do” mà cố tình lờ đi “... trong khuôn
khổ pháp luật” để tổ chức các hoạt động chống phá, hòng gây mất ổn định chính
trị - xã hội, tiến tới loại trừ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ
chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta. Để thực hiện mưu đồ, các thế lực thù địch
dùng mọi thủ đoạn nhằm tách tôn giáo ra khỏi sự quản lý của Nhà nước; hậu thuẫn
về vật chất, tinh thần cho các đối tượng chống đối, đưa tôn giáo ở Việt Nam trở
thành lực lượng chính trị “đối trọng” với Đảng. Chúng xác định lấy “tự do tôn
giáo” làm “ngòi nổ” để chống phá Việt Nam; tuyệt đối hóa tính toàn cầu, tính phổ
cập của các quyền trên lĩnh vực tôn giáo với luận điểm: “nhân quyền cao hơn chủ
quyền”. Đồng thời cho rằng: “Việt Nam coi tôn giáo như là một công cụ tuyên
truyền cho Đảng, Nhà nước, phục vụ các chính sách của Nhà nước trong phát triển
kinh tế, văn hóa, an ninh, quốc phòng”, v.v. Họ lợi dụng những vụ việc nảy sinh
trong đời sống, sinh hoạt của đồng bào tôn giáo, hoạt động tôn giáo và những bất
cập, sơ hở của các cấp chính quyền trong quản lý, tổ chức thực hiện chính sách
tôn giáo, nhất là những vấn đề liên quan đến giải tỏa, đền bù đất đai, cơ sở thờ
tự,… để kích động quần chúng, tín đồ đập phá tài sản, chống người thi hành công
vụ, phá rối an ninh, trật tự, cản trở giao thông tại các địa phương. Qua đó, tổ
chức ghi hình, chụp ảnh, thổi phồng, bóp méo tình hình thực tế, xuyên tạc chủ
trương, chính sách của Đảng, vu cáo Nhà nước ta vi phạm dân chủ, nhân quyền,
đàn áp tôn giáo, v.v.
Các
tổ chức phản động lưu vong còn móc nối với số đối tượng chống đối, bất mãn
trong nước để thu thập tình hình dân tộc, tôn giáo ở Việt Nam rồi xuyên tạc,
bóp méo sự thật và tán phát trên internet, nhằm hạ thấp uy tín Việt Nam trên
trường quốc tế. Chúng lợi dụng các chính khách cực đoan trong quốc hội một số
nước, như: Mỹ, Anh, Đức, Ca-na-đa,… và các tổ chức quốc tế, như: Human Right
Watch (HRW), Ủy ban Tự do tôn giáo quốc tế Mỹ (USCIRF) để tác động tổ chức
này thông qua các báo cáo, nghị quyết, thông cáo, phúc trình có nội dung xuyên
tạc, làm cho cộng đồng quốc tế hiểu sai về tình hình tôn giáo ở Việt Nam. Điển
hình như: Báo cáo Tự do tôn giáo quốc tế hằng năm của Bộ Ngoại giao Mỹ; Báo cáo
tình hình nhân quyền thế giới hằng năm của Anh, Úc; nghị quyết của nghị viện
châu Âu, v.v. Hạ viện Mỹ hằng năm thông qua nhiều dự luật, nghị quyết về tình
hình nhân quyền tại Việt Nam; trong đó, có vấn đề tôn giáo, như: Dự luật HR
1587 (năm 2004), HR 3096 (năm 2007), HR 1410 (năm 2012), HR 1897 (năm 2013),
Nghị quyết H.Res.484, v.v. Đặc biệt, chúng tìm cách thông qua các chính khách cực
đoan (L.SanChez, Z.Lofgren, C.Smith,…) để đề nghị Quốc hội Mỹ đưa Việt Nam trở
lại danh sách “các nước cần quan tâm đặc biệt về tôn giáo” (CPC), bất chấp việc
thực tế tình hình tôn giáo ở Việt Nam không phải vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét