Ở nước ta, Đảng lãnh đạo và Nhà nước quản lý
mọi mặt đời sống xã hội, nhằm mang lại sự an toàn, ổn định để người dân được
sống trong yên bình, hạnh phúc, tập trung phát triển kinh tế, xây dựng đất
nước. Tuy nhiên, các thế lực thù địch, cơ hội chính trị, thù hằn với chế độ,
không chấp nhận sự thật đó, dù cho đất nước đang ngày càng phát triển, đạt được
nhiều thành tựu về kinh tế, văn hóa, xã hội và đối ngoại... Chúng phủ nhận cơ
chế: Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý và nhân dân làm chủ. Chúng cho rằng chế độ
một đảng sẽ dẫn đến tình trạng độc quyền, mất tự do, dân chủ; tự do báo chí vì
vậy cũng không tồn tại, khi mà nhà cầm quyền “vừa đá bóng, vừa thổi còi”. Từ
luận điệu đó, các thế lực thù địch kêu gọi, thúc giục, cổ xúy cho khuynh hướng
đa nguyên, đa đảng ở nước ta, trước hết bằng việc “đòi tự do báo chí” theo quan
niệm của chúng.
Chúng sử dụng chiêu bài “bảo vệ nhà báo” và
“đấu tranh đòi lại quyền tự do báo chí” để gây hoang mang dư luận, chia rẽ nội
bộ, giảm uy tín của Đảng và Nhà nước, đưa nước ta rơi vào tình trạng bất ổn về
chính trị. Chúng triệt để lợi dụng một số yếu kém, sơ hở, sai lầm còn tồn tại
trong công tác quản lý báo chí, thổi phồng những sai sót trong các bài phát
biểu, các công trình hoa học, các vấn đề về nhân sự, dự án kinh tế, chính sách công…
để kích động, tạo bất mãn trong xã hội, làm giảm uy tín của các cấp lãnh đạo,
đi đến khẳng định sai lầm của chế độ. Chúng lợi dụng trường hợp những nhà báo,
những người bị xử lý do vi phạm pháp luật, đạo đức nghề nghiệp để tuyên truyền
rằng báo chí ở Việt Nam “đang bị kìm kẹp”, “nhà nước bóp nghẹt tự do ngôn luận,
triệt tiêu quyền tự do báo chí”… Chúng tìm mọi cách “bẻ lái” người tiếp nhận
thông tin theo hướng ủng hộ và cổ xúy cho những người mà chúng gọi là “bất đồng
chính kiến”, thực chất là chống đối Đảng và Nhà nước Việt Nam.
Các thế lực thù địch hướng lái báo chí nước
ta đi theo kiểu tự do của báo chí tư sản, bởi cho rằng đó mới là tự do báo chí
thực sự, các thế lực thù địch sử dụng cơ sở lý luận của nền báo
chí tư sản để tấn công vào nền báo chí nước ta, xem đó là nền tảng tự do chân
chính cho báo chí. Chúng phê phán, xuyên tạc, hạ thấp, phủ nhận tự do báo chí
cách mạng Việt Nam hòng yêu cầu báo chí nước ta phải đi theo khuynh hướng tư
sản hóa, phá bỏ những cơ sở, nền tảng, định hướng và tinh thần mà Đảng và dân
tộc ta đã và đang hun đúc. Chúng cho rằng CNTB là văn minh, vĩnh hằng, tán
dương chế độ đó có tự do hơn, dân chủ hơn, tốt cho người dân Việt Nam hơn.
Chúng bỏ qua tất cả những vấn đề tiêu cực, bất cập trong xã hội tư bản để tôn
thờ nó một cách vô điều kiện.
Chúng ra sức tuyên truyền cho cái gọi là “tự
do báo chí”, chúng vu cáo và ra sức “đòi lại quyền tự do” và cho rằng tự do là
báo chí không mang trên mình những sự ràng buộc, “kiểm duyệt” của bất kỳ lực
lượng nào cho dù đó có là chính phủ hay xã hội; báo chí được trang bị đầy đủ
các điều kiện cần thiết để được truyền đạt mọi ý kiến tới đông đảo quần chúng(3).
Qua đó, các thế lực thù địch muốn lái nền báo chí nước ta theo mô hình dân chủ
kiểu tư sản. Chúng đòi hỏi kiểu tự do mang tính tuyệt đối. Đây là “con bài” để
các thế lực thù địch, cơ hội chính trị lạm dụng quyền tự do báo chí nhằm kích
động chống chính quyền, gây chia rẽ nội bộ, bôi nhọ, xuyên tạc, làm mất đi hình
ảnh và uy tín, làm mất vai trò lãnh đạo của Đảng, quản lý của Nhà nước, tiến
tới lật đổ chính quyền.
Đồng thời, thông qua rêu rao sứ mệnh bảo vệ tự do báo
chí, các thế lực thù địch thực hiện âm mưu tấn công vào hệ thống chính quyền
nước ta. Chúng núp bóng “tự do ngôn luận” để tìm cách bóp méo, bịa đặt, vu
khống các chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước trên nhiều
lĩnh vực, kể cả những lĩnh vực mà đất nước ta đã gặt hái được nhiều thành tựu.
Sau khi đưa ra “cơ sở” tự do ngôn luận mù mờ,
ấu trĩ, chúng từng bước phá hoại những chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách
phát triển, quản lý xã hội của Nhà nước theo cách “mưa dầm thấm lâu” hay “hiệu
ứng cánh bướm”… để dần đạt mục đích phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối với
báo chí nói riêng và đất nước nói chung. Những hoạt động đó không thể xem là tự
do báo chí chân chính, bởi sự tự do đáng được công nhận, thúc đẩy, bảo vệ không
phải là sự tự do vô lối, không vì lợi ích của đất nước, dân tộc, không có tính
khoa học, khách quan mà chỉ chứa chất sự hằn học, đen tối, bịa đặt, bất chấp
luật pháp, đạo đức, văn minh.
Phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối với
báo chí nói riêng và với đất nước nói chung. Phủ nhận vai trò lãnh đạo
của Đảng đối với báo chí chắc chắn không là mục tiêu cuối cùng của các thế lực
phản động, cơ hội chính trị. Nhìn vào hoạt động của các thế lực thù địch, dễ
dàng nhận ra điểm đến cuối cùng của các phần tử này là phá hoại con đường đi
lên XHCN của đất nước ta. Do vậy, chúng tìm mọi cách thủ tiêu vai trò lãnh đạo
của Đảng đối với đất nước ở từng lĩnh vực. Bên cạnh việc sử dụng chiêu bài “đòi
tự do báo chí”, chúng còn ra sức xuyên tạc, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng
đối với quân đội; đòi mở rộng dân chủ trong hoạt động bầu cử và hoạt động của
Quốc hội; đưa ra những luận điệu, yêu sách như: Đảng lãnh đạo Quốc hội là Đảng
đứng trên Hiến pháp và pháp luật; đòi xây dựng nền kinh tế thị trường tuyệt
đối, không bị ràng buộc bởi sự lãnh đạo của Đảng hay định hướng XHCN,..
Để thực hiện âm mưu trên, chúng biết đầu tiên cần làm là
xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng đối với báo chí, bởi báo chí là nhân tố hàng đầu
trên mặt trận tư tưởng, tuyên truyền, từ đó chúng hiện thực hóa những mục tiêu
khác.
Phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng đối với báo chí
là bước quan trọng để phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng trong vai trò lãnh đạo toàn
xã hội, tiến tới phá bỏ chế độ XHCN ở Việt Nam. Chúng ráo riết tìm cách xây
dựng những “cơ sở” tư tưởng để đòi đa nguyên chính trị, hướng đất nước đi theo
mô hình TBCN, tìm cách trực tiếp hoặc gián tiếp truyền bá lý tưởng, đạo đức,
lối sống tư sản, những quan điểm xa lạ về “tự do” để gây xáo trộn về mặt tư
tưởng trong xã hội, làm tha hóa lối sống, đạo đức, làm cho một bộ phận người
dân và cán bộ, đảng viên rơi vào tình trạng mơ hồ, mất phương hướng chính trị,
đi ngược lại lợi ích dân tộc, lịch sử, truyền thống của đất nước, lợi ích chính
đáng của nhân dân. Đây là những âm mưu rất thâm độc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét