Trong cuốn năm 1999 chiến thắng
không cần chiến tranh, Ních xơn đã viết: “Nước Mỹ phải nắm lấy thời cơ lịch sử
này, phát động tiến công chính trị tư tưởng, để đẩy nhanh “Diễn biến hoà bình”
ở các nước xã hội chủ nghĩa”[1]. Qua đây
chúng ta thấy rõ rằng cách đặt vấn đề của chủ nghĩa đế quốc trong chiến lược
“diễn biến hoà bình” là phải thắng, không thắng thì sẽ thua. Cách đặt vấn đề
thắng - thua một cách trực diện như thế này của các thế lực đế quốc và phản
động quốc tế nói lên tính chất quyết liệt, một mất một còn của cuộc đấu tranh
giữa chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa tư bản trong giai đoạn hiện nay.
Về quy mô, các chiến lược chống
cộng trước đây của chủ nghĩa đế quốc mới giới hạn trong phạm vi giành giật từng
địa bàn cụ thể với chủ nghĩa xã hội. Mở cuộc tấn công trên mặt trận tư tưởng để
“gieo những mầm mống tư tưởng” chống chủ nghĩa xã hội, chống các đảng cộng sản
và công nhân ngay trong lòng các nước xã hội chủ nghĩa. Đẩy mạnh tác động về
mặt lý luận và tư tưởng đến quá trình “thiết kế” mô hình mới ở các nước xã hội
chủ nghĩa hòng làm chệch hướng cải tổ, cải cách, đổi mới chủ nghĩa xã hội ngay
từ những bước đi lý luận ban đầu. Đồng thời, dùng các hoạt động ngầm để gây
dựng các “ngọn cờ” chống chủ nghĩa xã hội, chống các đảng cộng sản ở các nước
xã hội chủ nghĩa, để thúc đẩy tiến trình cải cách ở các nước xã hội chủ nghĩa
đi theo hướng kinh tế thị trường tự do, tư nhân hoá và chính trị đa nguyên, đa
đảng đối lập...để gây sức ép “nhằm tạo điều kiện cho những áp lực vốn có này
phát triển, qua đó sẽ tạo ra được những chuyển biến hoà bình một cách tích
cực”, trong quá trình thực hiện chiến lược “diễn biến hoà bình”, các thế lực đế
quốc và phản động đề ra phương châm chiến lược tổng quát là: bám sát diễn biến
tình hình ở mỗi nước xã hội chủ nghĩa để tác động đúng lúc, đúng chỗ và đúng
cách vào bên trong các nước.
“Diễn biến hoà bình” là chiến lược
chống phá cách mạng Việt Nam mà các thế lực đế quốc, phản động đứng đầu là đế
quốc Mỹ chủ trương, tổ chức thực hiện từ rất sớm và tăng cường lực lượng,
phương tiện, cường độ cao hơn, tính chất, thủ đoạn nham hiểm, xảo quyệt, thâm
độc và tinh vi hơn nhằm phá hoại, làm suy yếu và tiến tới lật đổ Đảng Cộng sản
Việt Nam, Nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa, lái Việt Nam đi theo quỹ đạo chế
độ tư bản chủ nghĩa. Rõ ràng “Diễn biến hoà bình” của chủ nghĩa đế quốc thực sự
là nguy cơ và thách thức lớn đối với cách mạng nước ta đang trên con đường đi
lên chủ nghĩa xã hội; do đó, phòng chống “Diễn biến hoà bình” thực sự trở thành
nhiệm vụ cấp bách, hàng đầu của toàn Đảng, toàn quân và toàn dân ta trong giai
đoạn hiện nay và phải được kết hợp chặt chẽ với nhiệm vụ sẵn sàng chiến đấu bảo
vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa.
Trong chiến lược “Diễn biến hoà
bình” chống phá cách mạng nước ta, thủ đoạn của chúng rất tinh vi, xảo quyệt,
nham hiểm và thâm độc, vừa công khai, vừa ngấm ngầm, vừa điên cuồng gây sức ép
và thực hiện chiến thuật “đánh mềm”, “đánh hiểm” thông qua nhiều kênh, nhiều
đường, nhiều hướng, nhiều phương diện và lực lượng, trên mọi lĩnh vực đời sống
xã hội, chúng tiến công phá hoại ta một cách toàn diện.
Về chính trị tư tưởng, địch tập
trung xuyên tạc, phủ nhận học thuyết Mác-lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối
chủ trương, chính sách của Đảng sử dụng chiêu bài “nhân quyền” kích động đòi
Đảng và Nhà Nước ta thực hiện “đa đảng đối lập”, “đa nguyên chính trị”, kích
động tư tưởng dân tộc cực đoan, tín ngưỡng tôn giáo phản động, chia rẽ nội bộ
Đảng, Nhà nước
Trên lĩnh vực kinh tế, bằng các
hoạt động “Diễn biến hoà bình” địch vừa phá ta về kinh tế, thông qua kinh tế để
chống phá ta về chính trị.
Tiến hành chiến lược “Diễn biến hoà
bình”, địch rất coi trọng phá ta trên lĩnh vực văn hoá-xã hội của chúng là thực
hiện “thẩm thấu hoà bình” về văn hoá, thúc đẩy sự phát triển văn hoá ngoại lai,
lấn át, làm suy yếu văn hoá truyền thống-thực chất đó cũng là sự xâm lăng về
văn hoá của chủ nghĩa đế quốc đối với các quốc gia độc lập, tiến bộ trên thế
giới.
Trên lĩnh vực ngoại giao, kẻ địch
thường lợi dụng chủ trương đa phương hoá, đa dạng hoá các quan hệ hợp tác đối
ngoại của Đảng và Nhà nước ta để chống phá, tuyên truyền, xuyên tạc, bôi nhọ
nhằm hạ uy tín của Đảng và Nhà nước ta trên trường quốc tế, gây áp lực chính
trị, vi phạm thô bạo độc lập tự chủ của dân tộc ta.
Trên lĩnh vực an ninh, quốc phòng
chúng tìm cách làm suy yếu tiềm lực của đất nước, phủ nhận vai trò lãnh đạo của
Đảng ta đối với lực lượng vũ trang, với âm mưu “phi chính trị hoá” quân đội
nhằm vô hiệu hoá quân đội và công an, hỗ trợ cho các hoạt động bạo loạn lật đổ.
Quân đội nhân dân Việt Nam, do Đảng
cộng sản Việt Nam và Bác Hồ kính yêu sáng lập, tổ chức, giáo dục và rèn luyện.
Trải qua thử thách các cuộc đấu tranh chống đế quốc xâm lược và bảo vệ Tổ quốc,
càng chứng tỏ vai trò to lớn của quân đội đối với sự nghiệp cách mạng của Đảng,
của dân tộc ta. Hơn lúc nào hết quân đội phải luôn nêu cao tinh thần cảnh giác
cách mạng, sẵn sàng đánh bại mọi âm mưu, thủ đoạn của địch trong mọi tình
huống. Trong tình hình hiện nay, khi chiến lược “Diễn biến hoà bình” đã và đang
xâm nhập chống phá cách mạng nước ta và quân đội ta; đòi hỏi quân đội càng
không thể đứng ngoài cuộc chiến này, mà phải nhận thức đúng đắn, đầy đủ vị trí
vai trò, tầm quan trọng của nhiệm vụ này, coi đó là nhiệm vụ thường xuyên, cấp
bách trong tình hình hiện nay.
[1] Từ điển bách khoa- QSVN, Nxb QĐND, H.1996, tr229
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét