Bất kỳ khủng hoảng nào
cũng chỉ xuất hiện khi bị mất thăng bằng, bị mất cân đối giữa những phần
cấu thành sự thống nhất. Trong phạm trù kinh tế thì khủng hoảng xuất hiện
khi thăng bằng giữa cầu và cung của hàng hóa hoặc dịch vụ bị mất. Có bao nhiêu lý thuyết về kinh tế,
thì có bấy nhiêu loại khủng hoảng kinh tế. Và gần như tất cả các lý thuyết
đều nói là không thể tránh khỏi khủng hoảng kinh tế được. Nó là một phần
của hệ thống kinh tế và sẽ chỉ biến mất khi chúng ta xóa bỏ luật lệ kinh
tế theo kiểu mẫu thị trường và kế hoạch.
Trường phái tự do chủ
nghĩa khẳng định rằng kinh tế có tính chất chu trình, có thời kỳ phát triển
và đổ vỡ, bởi vì nhu cầu tiêu dùng và đầu tư có dạng sóng. Còn chủ nghĩa Mác
khẳng định rằng khủng hoảng tài chính là thuộc tính cần thiết của chủ nghĩa
tư bản, vì mục tiêu chính trong hệ thống của chủ nghĩa tư bản đã khởi sự là
phải thu lợi nhuận. Mô tả dưới dạng sơ đồ thì nó thể hiện câu chuyện như
sau: mức độ sản xuất hàng hóa tăng lên và vượt nhu cầu tương ứng khả năng
thanh toán thực tế, dẫn tới chuyện phải cho vay tiền để mua hàng hóa với
mục tiêu tăng cầu. Nợ nần dần dần tích lũy, tiền-hàng hóa không cho vay
được nữa và sự sản xuất rút ngắn lại vì không cần thiết. Bắt đầu qúa trình
sa thải nhân viên-công nhân với quy mô lớn, tỷ lệ thất nghiệp tăng lên, mức
độ sung túc trong cuộc sống và sinh hoạt sụt giảm.
Như vậy, Các cuộc
khủng hoảng đều diễn ra theo một trình tự đại thể như nhau, cho dù lĩnh vực và
quốc gia hứng chịu đầu tiên, mức độ mạnh yếu, phạm vi lan tỏa, độ dài thời gian
có thể khác nhau. Tóm lại, khủng hoảng kinh tế lặp đi lặp lại như một quy luật
khách quan, vận hành theo một cơ chế đại thể như nhau với một số khác biệt tùy
theo bối cảnh từng nước và từng thời kỳ. Cái khác căn bản là ngày nay, dưới tác
động của xu thế toàn cầu hóa, tính tùy thuộc giữa các quốc gia quá chặt chẽ,
đứng trước hiểm họa chung các nước đều phải cụm lại đối phó. Do đó, khủng hoảng
đỡ nghiêm trọng hơn và không đưa tới chiến tranh thế giới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét