Thứ Tư, 16 tháng 9, 2020

THỰC TIỄN LÀ CHÂN LÝ

Lịch sử luôn khách quan, là hiện thực sống động nhất bác bỏ mọi sự xuyên tạc về vai trò lãnh đạo của Đảng. Điểm lại lịch sử cách mạng nước ta từ cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX có thể thấy rõ: trước khi Đảng Cộng sản (ĐCS) Việt Nam ra đời, không cam chịu ách thống trị của thực dân Pháp, nhân dân cả nước đã liên tục vùng lên đấu tranh dưới các ngọn cờ lãnh đạo theo hệ tư tưởng phong kiến, hay lập trường nông dân, tiểu tư sản và tư sản dân tộc. Đó là các phong trào: Cần Vương, khởi nghĩa nông dân Yên Thế, cuộc vận động Duy Tân, Đông Kinh nghĩa thục, các phong trào Đông Du, Tây Du, cuộc khởi nghĩa Yên Bái, v.v. Mặc dù các phong trào đó sáng ngời tinh thần yêu nước, bất khuất, nhưng đều lâm vào bế tắc và cuối cùng thất bại. Cũng chính thời gian này, hàng loạt tổ chức đảng phái chính trị ra đời, như: Hội Phục Việt (năm 1925), Việt Nam Quốc dân đảng (năm 1927),... với nhiều cương lĩnh chính trị khác nhau, nhằm chiếm lĩnh vũ đài lịch sử, nhưng tất cả những ngọn cờ này đều nhanh chóng bị hạ xuống ngoài ý muốn của họ. Tại sao vậy? Bởi, các ngọn cờ đã nêu không phù hợp với xu thế thời đại, không thỏa mãn được lợi ích và nguyện vọng chính đáng của cả dân tộc. Chỉ đến khi ĐCS Việt Nam ra đời, với đường lối cứu nước đúng đắn, giương cao ngọn cờ độc lập dân tộc và CNXH, Đảng đã tạo ra bước ngoặt căn bản trong phong trào yêu nước, đánh dấu sự kết thúc thời kỳ khủng hoảng đường lối cứu nước của cách mạng Việt Nam. Vậy là, lịch sử cách mạng Việt Nam đã trao trọng trách lãnh đạo đất nước cho Đảng ta, sau khi đã khảo nghiệm một cách khắt khe những phương án chính trị của các giai cấp đương thời, chứ đâu phải là “tiếm quyền” như sự xuyên tạc của những kẻ cơ hội. Đảng ta xứng đáng được lịch sử giao trọng trách vinh quang đó, bởi Đảng ta là “đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam; đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của dân tộc”. Đó là điều mà không một đảng phái nào khác trong lịch sử Việt Nam, ngoài ĐCS Việt Nam, có thể gánh vác nổi. Thực tiễn 85 năm qua minh chứng rằng, dưới sự lãnh đạo của ĐCS Việt Nam và lãnh tụ Hồ Chí Minh, “Nước ta từ một xứ thuộc địa nửa phong kiến đã trở thành một quốc gia độc lập, tự do, phát triển theo con đường XHCN; nhân dân ta từ thân phận nô lệ đã trở thành người làm chủ đất nước, làm chủ xã hội; đất nước ta đã ra khỏi tình trạng nước nghèo, kém phát triển, đang đẩy mạnh CNH,HĐH”. Việc nước ta trở thành thành viên chính thức của WTO; là Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2008 - 2009; Ủy viên Hội đồng Nhân quyền thế giới hiện nay; Tổng thư ký ASEAN nhiệm kỳ 2013 - 2017; hàng loạt chuyến thăm chính thức của lãnh đạo cấp cao Đảng, Nhà nước đến một số nước Tây Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc, Ấn Độ, Nga, Va-ti-can,… theo lời mời của nguyên thủ các nước này với những nghi thức chào đón trọng thị, đã khẳng định vị thế và uy tín ngày càng cao của Việt Nam và ĐCS Việt Nam trên trường quốc tế. Mấy năm gần đây, trước tác động của tình trạng suy thoái kinh tế thế giới, trong khi nhiều nước không giữ được sự ổn định, thì tình hình kinh tế - xã hội Việt Nam vẫn là một điểm sáng của khu vực và thế giới. Trong những năm gần đây, hầu hết các lĩnh vực kinh tế, văn hóa, xã hội, quốc phòng, an ninh và đối ngoại vẫn đạt được những kết quả tích cực. Điều đáng mừng là niềm tin của các nhà đầu tư nước ngoài vào môi trường đầu tư của nước ta tiếp tục được giữ vững... Những thành tựu đó đều gắn liền với sự lãnh đạo của ĐCS Việt Nam và là minh chứng thuyết phục về năng lực lãnh đạo của ĐCS Việt Nam trước đây, cũng như trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc thời kỳ hội nhập.

2 nhận xét:

  1. Bọn phản động thường dùng mọi thủ đoạn để xuyên tạc, bóp méo sự thật; nhằm mục đích chống phá Đảng và Nhà nước ta. Vì vậy chúng ta phải đấu tranh bác bỏ những luận điệu sai trái, phản động của chúng.

    Trả lờiXóa
  2. Chúng ta phải nhận diện được âm mưu thủ đoạn của các thế lực thù địch, chỉ rõ những phương thức chống phá của chúng; đồng thời nâng cao sức đề kháng cho cán bộ đảng viên và người dân để chống lại luận điệu xuyên tạc của chúng.

    Trả lờiXóa