Là một lĩnh vực
quan trọng trên mặt trận tư tưởng - lý luận của Đảng, vì thế, văn học, nghệ thuật
cũng là mục tiêu chống phá quyết liệt của các thế lực thù địch trong chiến lược
“Diễn biến hòa bình”. Chúng xác định đây là “mũi đột phá”, “thọc sâu”, nhằm làm
tan rã niềm tin, gây hỗn loạn về lý luận và tư tưởng, tạo ra “khoảng trống” để
dần dần đưa hệ tư tưởng tư sản vào và tiến tới xóa bỏ hệ tư tưởng xã hội chủ
nghĩa. Theo thống kê, hiện nay, các tổ chức ở nước ngoài đang sử dụng hàng chục
đài phát thanh, truyền hình, nhà xuất bản, gần 400 ấn phẩm báo chí, hơn 420
website để đưa một số lượng lớn tài liệu, sách, báo, sản phẩm văn học, nghệ thuật
có nội dung xuyên tạc sự thật, xuyên tạc lịch sử, cổ súy, truyền bá tư tưởng
thù địch, phản động vào nước ta. Văn học, nghệ thuật là lĩnh vực nhạy cảm và
tinh tế, nên sự chống phá của chúng thông qua lĩnh vực này cũng rất xảo quyệt,
tinh vi. Việc nhận diện chúng là không dễ, vì nó ẩn khuất trong những vỏ bọc
“văn học”, “nghệ thuật”, “những sự kiện có thật”, đánh vào thị hiếu của con người;
thường biểu hiện ở những vấn đề sau:
Tập
trung xuyên tạc quan điểm, đường lối của Đảng thông qua việc truyền
bá các tác phẩm văn học, hội họa, những chương trình ca nhạc, phim ảnh có nội
dung chống chế độ, dưới chiêu bài “dân chủ”, “nhân quyền” để phủ nhận thành quả
của cách mạng, phủ nhận chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và chế độ
xã hội chủ nghĩa. Đáng quan tâm là, một số kẻ cố tình xuyên tạc, đòi “xét lại”
cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước của dân tộc ta, theo họ là “trung thực hơn”
với nguồn tư liệu phong phú từ hai phía. Trong đó, có những tác phẩm văn học
đánh giá sai lệch, phiến diện về cuộc kháng chiến, làm lẫn lộn hoặc cố tình lập
lờ về bản chất, tính chính nghĩa của cuộc kháng chiến; từ đó, gây ra sự hoài
nghi, mất niềm tin của nhân dân vào Đảng và chế độ. Chúng đẩy mạnh tuyên truyền
sai lệch về quan điểm, đường lối văn học, nghệ thuật của Đảng, rằng: “đường lối
văn nghệ của Đảng là cứng nhắc, ép buộc. Các tác phẩm phải chịu sự kiểm duyệt
chặt chẽ của Nhà nước”, “Sự độc đoán về tư tưởng đã bóp chết văn học, nghệ thuật”... Đồng thời, chúng tán đồng, cổ vũ quan điểm “nghệ thuật vị nghệ thuật”, đối
lập văn nghệ với chính trị. Thông qua những tác phẩm văn học - nghệ thuật,
chúng thổi phồng những sai lầm của Đảng, Nhà nước và một số cá
nhân trong các sự kiện, như: cải cách ruộng đất ở miền Bắc (1953 – 1956);
cải tạo tư sản ở miền Nam sau 1975; đi sâu khai thác đời tư một số lãnh đạo của
Đảng và Nhà nước... Qua đó, tuyên truyền xuyên tạc, làm dao động tư tưởng,
lòng tin của cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân vào Đảng và chế độ.
Bên cạnh đó
là những tác phẩm văn học, nghệ thuật mang nặng tính thị trường, tô đậm mặt
trái, tiêu cực của cuộc sống hiện tại; đi sâu kể lể những tiêu cực trong xã hội,
mặt trái của kinh tế thị trường, phim truyện trinh thám, hình sự với những tình
huống li kì, rùng rợn, tình yêu dễ dãi... Trong lĩnh vực ca nhạc, có xu hướng
nhấn mạnh sự hưởng thụ, bi lụy, mất mát, chia ly trong tình yêu; một số chương
trình ca nhạc mang nặng tính giải trí mà “quên” các chức năng về nâng cao nhận
thức chính trị, thẩm mỹ cho quần chúng nhân dân. Trong hội họa, mỹ thuật, nội
dung một số tác phẩm không quan tâm đến những vấn đề đặt ra trong đời sống xã hội,
ít quan tâm đến ý nghĩa chính trị, chú trọng quá mức đến tính thương mại... Qua đó cho thấy, những quan điểm sai trái, thù địch trong lĩnh vực văn học, nghệ
thuật diễn ra hết sức phức tạp, hình thức tinh vi, tác động hằng ngày, hằng giờ
vào nhận thức, tư tưởng, tình cảm của các tầng lớp nhân dân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét