Cuộc đấu tranh của nhân dân các dân tộc thuộc địa, phụ
thuộc chống chủ nghĩa đế quốc là một nội dung cơ bản,
có quan hệ hữu cơ với cuộc đấu tranh chung của giai cấp công nhân chống giai cấp
tư sản, đấu tranh giữa bóc lột và bị bóc lột, giữa chủ nghĩa đế quốc và các dân
tộc thuộc địa, phụ thuộc.
Để giải
quyết triệt để vấn đề dân tộc, cách mạng giải phóng dân tộc thuộc địa phải vận
động theo quỹ đạo của cách mạng vô sản. Giải phóng dân tộc thuộc địa không chỉ
là trách nhiệm, nghĩa vụ mà còn là điều kiện bảo đảm cho sự thắng lợi của cuộc
đấu tranh của giai cấp công nhân và những người cộng sản ở chính quốc. Khẩu hiệu
“Vô sản toàn thế giới liên hiệp lại” đã được V.I.Lênin phát triển thành khẩu hiệu
“Vô sản toàn thế giới và các dân tộc bị áp bức đoàn kết lại”.
Giai cấp
vô sản ở các nước tư bản cần ủng hộ phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc ở
các nước thuộc địa. Giai cấp vô sản ở mỗi dân tộc đều phải ý thức đoàn kết, thực
hiện chủ nghĩa quốc tế vô sản. Giai cấp vô sản ở các
nước thuộc địa cần có sách lược đúng đắn để lãnh đạo tốt phong trào giải phóng
dân tộc. V.I.Lênin cho rằng nếu được sự ủng hộ, giúp đỡ của các giai cấp vô sản
ở các nước tiến tiến, các nước lạc hậu có thể không trải qua giai đoạn tư bản
chủ nghĩa mà quá độ thẳng lên chế độ Xô viết (chủ nghĩa xã hội)..[1].
Phong trào giải phóng dân tộc thuộc địa là một bộ phận
trong cách mạng vô sản thế giới. Nhiệm
vụ của các đảng cộng sản, đảng công nhân và nhân dân lao động ở các nước, nhất
là ở các nước phát triển phải cổ vũ, động viên, giúp đỡ nhân dân lao động ở nhiều
nước thuộc địa đã thức tỉnh, vùng dậy đấu tranh chống chủ nghĩa đế quốc, thực
dân cũ và mới để giành độc lập, tự do, phát triển đất nước theo con đường xã hội
chủ nghĩa, góp phần đấu tranh vì hòa bình, độc lập dân tộc và tiến bộ xã hội.
[1] V.I.Lênin: Toàn tập, tập 41, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2005, tr. 198-199
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét