Ngay sau khi Ph. Ăngghen qua đời (năm 1895), các phần
tử cơ hội, xét lại, phản bội chủ nghĩa Mác đã lên nắm quyền lãnh đạo và lũng đoạn
Quốc tế II (1889 - 1914), đòi “hạ bệ chủ nghĩa Mác”; muốn thay chủ nghĩa Mác bằng
hệ tư tưởng tư sản. Đồng thời, đẩy mạnh tuyên truyền hệ tư tưởng phản động
trong phong trào cộng sản và công nhân; đưa ra luận thuyết ảo tưởng “hòa bình
giai cấp” và chủ trương “chủ nghĩa tư bản hòa bình nhập vào chủ nghĩa xã hội”.
Nguy hiểm hơn, họ còn công khai đứng về phía giai cấp tư sản - kẻ thù của giai
cấp công nhân, ủng hộ cuộc chiến tranh đế quốc phi nghĩa, chống lại những người
Bôn-sê-vích.
Năm 1919, Quốc tế Cộng sản ra đời đã đập tan những ảo
tưởng đó của bọn cơ hội, xét lại. Những quan điểm tiến bộ, cách mạng, đứng vững
trên lập trường mác-xít khoa học và cách mạng của Quốc tế Cộng sản đã từng bước
lấn át, đẩy lùi, khắc phục những quan điểm “lầm đường, lạc lối” của phái “tả
khuynh”, cơ hội, xét lại; giảm bớt tác hại cho phong trào cộng sản và công nhân
quốc tế. Điều đó không những làm trong sạch phong trào cộng sản và công nhân quốc
tế, mà còn tạo điều kiện cho sự phát triển mới và đúng hướng của phong trào. Lịch
sử ra đời và tồn tại của Quốc tế Cộng sản cũng đồng thời là lịch sử đấu tranh
không ngừng nghỉ chống các phần tử cơ hội, xét lại dưới mọi màu sắc, để khẳng định,
bảo vệ và phát huy những giá trị của chủ nghĩa Mác – Lênin trong thực tiễn. Đó
là công lao to lớn đầu tiên của Quốc tế Cộng sản.
Bài viết rất hấp dẫn
Trả lờiXóa