Thời gian gần đây, các thế lực
thù địch đã và đang tăng cường chống phá cách mạng nước ta bằng nhiều thủ đoạn
tinh vi, trá hình. Cùng với các hoạt động phá hoại vào nền tảng tư tưởng, Cương
lĩnh, đường lối lãnh đạo của Đảng, Hiến pháp, pháp luật của Nhà nước trên các
phương diện khác, chúng ra sức sử dụng các phương tiện truyền thông hiện đại,
đặc biệt là Internet, các blog để chuyển tải thông tin, quan điểm sai trái, thù
địch và móc nối, tổ chức lực lượng chống đối Đảng, Nhà nước và chế độ xã hội
chủ nghĩa. Vì vậy, đấu tranh chống các quan điểm sai trái, thù địch, bảo vệ
vững chắc đường lối lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam là vấn đề rất quan trọng
liên quan trực tiếp đến sự tồn vong của Đảng Thực
tiễn lịch sử cách mạng nước ta đã khẳng định bản lĩnh lãnh đạo của Đảng Cộng
sản Việt Nam thể hiện ở đường lối, chính sách, ở chiến lược và sách lược đúng
đắn là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Việc một số người dưới danh nghĩa đảng viên “trung thành” viết
và phát tán trên mạng internet “Thư ngỏ” với những hình thức khác nhau, “kiến
nghị” Đảng ta thay đổi Cương lĩnh, xóa bỏ Điều 4 trong Hiến pháp năm 2013 của
Nhà nước ta, đòi Đảng từ bỏ đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hội,
chuyển sang đường lối dân tộc và dân chủ, trọng tâm là chuyển đổi thể chế chính
trị từ toàn trị sang dân chủ, đòi thực hiện đa nguyên, đa đảng… Thực chất, “những
kiến nghị” đó không có gì mới và xa lạ với thực tiễn của công cuộc đổi mới đất
nước suốt 30 năm qua của nhân dân ta. Nếu ai đó cho rằng, những tồn tại nhiều
vấn đề kinh tế, xã hội, sự suy thoái về tư tưởng, chính trị, đạo đức và lối
sống của một bộ phận cán bộ, đảng viên các cấp dẫn đến làm suy giảm lòng tin
của nhân dân… để từ đó xuyên tạc, quy kết nguyên nhân do thể chế chính trị của
nước ta hiện nay là “độc đảng toàn trị kìm hãm tự do, dân chủ, chia rẽ dân tộc”
và kiến nghị thay đổi Cương lĩnh, từ bỏ đường lối xây dựng chủ nghĩa xã hội thì
chẳng những họ đã xuyên tạc lịch sử, mà còn là một sai lầm nghiêm trọng về tư
tưởng, chính trị. Nếu đi theo con đường mà một
số người kiến nghị: “Chuyển hẳn sang đường lối dân tộc và dân chủ, trọng tâm là
chuyển đổi thể chế chính trị sang cái gọi là “dân chủ” kiểu phương Tây… thì
kịch bản và hậu quả sẽ như thế nào, khi Họ không hề quan tâm đến sự khác biệt
về văn hóa, chính trị, kinh tế, phong tục, tập quán của mỗi quốc gia, dân tộc,
vùng miền. Sự thật về lòng “trung thành” đó, thực chất là tuyên truyền luận
thuyết “dân chủ không biên giới”, “nhân quyền cao hơn chủ quyền” “Nhà nước toàn
dân” và coi đó là chuẩn mực để thực hiện “chủ nghĩa can thiệp mới” và sẵn sàng
đổi trắng thay đen những thành quả mà nhân dân ta đã đạt được trong những năm
qua. Việc một số người ca ngợi mô
hình “xã hội dân sự”, “cách mạng màu”, “cách mạng hoa Hồng” ở các nước Trung Á
vừa qua..., từ đó cho rằng, một “xã hội dân chủ” thực sự ở Việt Nam phải là một
“xã hội dân sự” của nhân dân, lợi dụng “dân chủ” để tự do lập hội, nhóm không
đúng quy định pháp luật, gây khó khăn cho công tác quản lý nhà nước của các cơ
quan chức năng, thậm chí trá hình, hoạt động chống Đảng, Nhà nước Việt Nam...
Những việc làm trên có thể chứng minh rõ ràng rằng, họ đang tìm mọi
phương cách nhằm kích động những phần tử phản động, bất mãn với Đảng, Nhà nước,
chế độ ta; tập hợp, tạo dựng phe cánh, gây “điểm nóng” về xung đột, gây rối
loạn tình hình chính trị, xã hội và khi có điều kiện thì xóa bỏ vai trò lãnh
đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Việc can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của
Đảng, Nhà nước và nhân dân ta thể hiện ở việc, họ viện dẫn với các màn kịch
nhiều hồi, nhiều lớp, với lý do “chăm lo cho xây dựng nền dân chủ, đem lại hạnh
phúc cho người dân Việt Nam,...”. Nhân dân Việt Nam đã đi
qua hai cuộc chiến tranh thần thánh để tự bảo vệ mình, tự giải phóng mình nên
càng thấu hiểu thế nào là tự do độc lập, thế nào là toàn vẹn chủ quyền lãnh
thổ. Vì vậy, đương nhiên, nhân dân Việt Nam sẽ biết nhìn nhận ai là bạn, ai là
thù. Sự thật vẫn là sự thật và bản thân nó chứa đựng chân lý, không ai có thể
dùng ý muốn chủ quan để áp đặt. Còn
đối với những cán bộ, đảng viên có ý kiến khác với đường lối, quan điểm của
Đảng, đây là mâu thuẫn trong nội bộ nhân dân, chúng ta cũng phải đấu tranh, phê
phán, làm rõ đúng - sai thông qua đối thoại, trao đổi, tọa đàm, thuyết phục
trên tinh thần đồng chí, tăng cường đoàn kết, đồng thuận, không đẩy họ về phía
các thế lực thù địch mà cố gắng lôi kéo họ về phía chúng ta; chúng ta phê phán
quan điểm sai chứ không phê phán con người, xúc phạm, đả kích cá nhân. Đấu tranh với các quan điểm sai trái, bảo vệ
đường lối của Đảng, chúng ta cũng phải xem lại mình, xem lại chủ trương, chính
sách của Đảng, Nhà nước có chỗ nào không đúng, còn khiếm khuyết cần phải sửa
chữa, bổ sung, hoàn thiện; những nội dung nào thực hiện chưa tốt cần phải chấn
chỉnh, thực hiện tốt hơn để giải tỏa bức xúc của nhân dân và cán bộ, những nội
dung nào có vấn đề hoặc chưa rõ cần tiếp tục đi sâu nghiên cứu để làm rõ cơ sở
lý luận và thực tiễn, qua đó hoàn thiện chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà
nước. Như vậy, sự phê phán đã chuyển thành tự phê phán, sự phê phán tiêu cực đã
chuyển thành phê phán tích cực./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét