- Xã hội dân chủ là một trào lưu trung dung đứng giữa
các trào lưu khác. Đúng như V.I.Lênin chỉ rõ: “Do bản chất của mình, phái cơ hội
chủ nghĩa bao giờ cũng tránh đặt các vấn đề một cách rõ rang và dứt khoát; bao
giờ nó cũng tìm con đường trung dung, nó quanh co uốn khúc như con rắn nước giữa
hai quan điểm này lẫn quan điểm kia, … lẩn tránh một cách khéo léo, mọi sự
trình bày rõ rang những nguyên tắc của nó”[1]. Đặc trưng này không chỉ thể hiện khi còn là một xu
hướng cơ hội trong phong trào cộng sản và công nhân quốc tế, mà ngay cả khi trở
thành một chủ thuyết độc lập.
- Chủ nghĩa xã hội dân chủ không nhất quán về thế giới
quan. Trào lưu này xuất phát từ ba cuội nguồn: triết học đạo đức thời kỳ Khai
sang, đạo Thiên Chúa (phái tả) và chủ nghĩa Mác. Lúc đầu chủ nghĩa Mác chi phối
rất mạnh, hai cuội nguồn kia yếu hơn. Trong quá trình phát triển thì chủ nghĩa
Mác thu hẹp lại còn hai cuội nguồn kia thì phát triển lớn hơn.
- Đảng xã hội dân chủ chuyển từ đảng gia cấp sang đảng nhân
dân. Sự chuyển biến này nhằm thích nghi với điều kiện kết cấu giai cấp để thu
hút được lực lượng vào đảng và ủng hộ đảng. Song, theo xu hướng này sẽ có thể
biến đảng thành phong trào xã hội, mất dần tính chất tiên phong của gia cấp
tiên tiến.
- Hòa hợp giai cấp là đặc trưng cơ bản của chủ nghĩa xã
hội dân chủ. Ngay cả khi trở thành đảng cầm quyền, các đảng xã hội dân chủ đã
áp dụng chính sách phối hợp hòa giải giữa giới chủ và lao động, có tác dụng tạo
nên sự đồng thuận xã hội. Nhưng trong quan hệ này giới chủ luôn giữ vững vai
trò chủ thể, đảng xã hội dân chủ có lập trường lại không rõ rang, thì nhà nước
sẽ nghiêng về giới chủ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét