Những năm
1929 đến 1939 là thời kỳ khủng hoảng kinh tế sâu sắc và toàn diện của chủ nghĩa
tư bản. Khủng hoảng kinh tế dẫn đến khủng hoảng chính trị. Chủ nghĩa phát xít
xuất hiện và chuẩn bị gây chiến tranh thế giới.
Ở Châu Á, Nhân dân Trung Quốc đã tiến hành cuộc đấu tranh chống
nền thống trị phản động của chính quyền Tưởng Giới Thạch và cuộc kháng chiến
chống phát xít Nhật xâm lược, bảo vệ đất nước. Nhân dân Triều Tiên, tổ chức lực
lượng vũ trang, xây dựng căn cứ địa cách mạng…tiến hành cuộc đấu tranh chống
Nhật. Ở Ấn Độ, phong trào đấu tranh chống thực dân Anh phát triển rộng khắp
trong những năm 1929 đến năm 1932. Sự thành lập Đảng Cộng sản Ấn Độ vào tháng
11 năm 1939 đã đánh dấu một bước phát triển mới của phong trào giải phóng dân
tộc ở Ấn Độ.
Ở Đông Nam
Á, đầu những năm 30, một số Đảng Cộng sản được thành lập, mở ra một thời kỳ mới trong cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc.
Ở Việt
Nam, cuộc khởi nghĩa Yên Bái tháng 2 năm 1930, do Việt Nam Quốc dân đảng tổ
chức đã thất bại chấm dứt vai trò lãnh đạo cách mạng của giai cấp tư sản dân
tộc. Cao trào cách mạng giải phóng dân tộc 1930 - 1931, mà đỉnh cao là phong
trào Xôviết Nghệ Tĩnh, đã mở ra thời kỳ cách mạng Việt Nam đi theo sự lãnh đạo
của giai cấp công nhân Đảng Cộng sản Đông Dương.
Ở
Philippines, cuộc khởi nghĩa nông dân chống ách bóc lột của địa chủ phong kiến
gắn liền với cuộc đấu tranh chống đế quốc bùng nổ năm 1931 đã buộc Mỹ phải trao
trả quyền tự trị cho nước này. Ở Miến Điện, phong trào khởi nghĩa nông dân được
diễn ra từ cuối năm 1930 đến mùa xuân năm 1932. Đầu năm 1933, ở Indonesia đã
bùng nổ cuộc khởi nghĩa của thủy binh trên tàu chiến Đơ Giơven Pơrôvinxien.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét