Vào ngày mồng 5
tháng 10 vừa qua, Đại hội Hội đồng Giám mục
Việt Nam lần thứ 8 đã diễn ra thành công tốt đẹp và ra thông báo cuối
cùng về kết quả việc bầu cử nhân sự khóa mới (2016 - 2019). Nhìn
chung, bộ máy nhân sự của khóa mới này cũng chẳng khác mấy so với
các chức danh được bầu tại Đại hội lần trước. Tuy nhiên, có một điểm nổi
lên khiến không ít người thắc mắc và tỏ ra khó hiểu, đó chính là
có xứng đáng hay không việc giám mục Phaolo Nguyễn Thái Hợp tái
đắc cử chức vụ Chủ tịch Ủy ban Công lý và hòa bình trong khi suốt quãng
thời gian qua tại giáo phận Vinh, nơi Nguyễn Thái Hợp quản lý đã xảy ra quá
nhiều vụ việc phức tạp về an ninh trật tự, gây ảnh hưởng nặng nề đến uy
tín Công giáo và hình ảnh của giáo dân?
Chúng ta biết rằng,
từ ngày được bổ nhiệm làm Giám mục Giáo phận Vinh, có lực lượng trong tay và
tiền bạc từ nước ngoài rót về yểm trợ, dựa vào thần quyền, giáo lý để trói
chặt các chủ chăn và tín đồ trong tay mình, Nguyễn Thái Hợp đã lật mặt,
hiện nguyên hình là một tên cáo già “lưu manh chính trị”, liên tục có
những hoạt động chống phá quyết liệt đối với Nhà nước và chế độ chính trị hiện
hành ở Việt Nam. Thời Đức Cha Phêrô Gioan Trần
Xuân Hạp và Đức Cha Phaolo Maria Cao Đình Thuyên dạy chúng con chiên “đem yêu
thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh
chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm” bao nhiêu thì Nguyễn Thái Hợp lại đốn
mạt và khốn nạn, phản lời Chúa bấy nhiêu. Giáo phận Vinh từ chỗ
bình yên trở nên cuồng loạn. Những Mỹ Yên, Phú Yên, Kỳ Yên, Đông Yên trở thành
“Bất Yên”. Những con chiên ngoan đạo một thời chân lấm tay bùn, cần cù
chân chất, mộc mạc đơn sơ giờ trở thành phường ăn chờ nằm chực, cướp
đất phá trường, chẳng khác nào lưu manh, ăn cướp. Những cuộc biểu
tình diễn ra đều đều mỗi sáng chủ nhật sau lễ cầu nguyện như cơm bữa, những
băng rôn khẩu hiệu đả kích chính quyền cứ hiên ngang dàn hàng ngang
tung tăng khắp phố, những lá cờ Vatican ngoại lai cứ giương cao trên quê
hương đất nước đội lốt danh nghĩa đấu tranh vì quốc gia dân tộc và gậy
gộc, đất đá cứ thế mà ném, mà quất, mà vung vào đầu, vào lưng, vào
chân anh em đồng bào cho cái gọi là “ôn hòa”, “vì chính nghĩa”. Liệu
đó có phải chăng là tư cách của một con người xứng đáng với cái
gọi là “Chủ tịch Ủy ban công lý và hòa bình”?
Những vụ việc phức tạp liên tiếp xảy ra, từ
giáo xứ Cầu Rầm cho đến giáo họ Con Cuông, giáo xứ Đông Yên, Cồn Sẻ, hay như
mới đây nhất là vụ việc ngày mồng 2/10/2016, hơn 6000 con chiên từ
khắp các giáo xứ tụ tập về trước cổng chính của Fomosa theo lời kêu
gọi và chỉ đạo của Nguyễn Thái Hợp nhằm tiến hành biểu tình quy mô
lớn, đạp cổng, nhảy rào, viết vẽ bậy lên của công, chống đối đe dọa
người thi hành công vụ, đòi phá hủy nhà máy
Formosa, đòi thêm tiền bồi thường, lợi dụng cái gọi là tuần hành vì môi trường
để gây mất trật tự xã hội với những khẩu hiệu đầy hàm ý quy chụp thảm họa này
là do sự lãnh đạo của Đảng và Nhà nước như: “Ai đã ưu đãi cho Formosa trái pháp
luật?”, “Đừng bán danh dự tổ tiên vì Formosa”, “Đảng khoan hồng vì Formosa biết
chạy”, “Formosa nhận lỗi, đảng nhận tiền, nhân dân nhận thảm họa” đã và đang
gây nên những luồng ý kiến phẫn nộ trong xã hội về bản chất của
Công giáo và người dân theo đạo lại càng làm cho dân tình đặt ra dấu
hỏi lớn về trách nhiệm và khả năng quản lý của một vị chủ chăn vốn
mang tiếng học nhiều, lắm bằng cấp nhưng mù về quản lý và đạo đức
như Nguyễn Thái Hợp.
Thử hỏi, Đức giáo hoàng Phanxico sẽ phải nghĩ gì khi biết có
một vị Giám mục đi đến đâu tình yêu thương đâu không thấy, mà chỉ thấy toàn
lời lẽ kích động, gieo rắc hận thù, chia rẽ, đem giáo dân ra làm con tốt thí
mạng, làm khiên chắn cho những mưu đồ chính trị dơ bẩn hèn hạ và tư
lợi ích kỉ, hẹp hòi của bản thân? Đạo đức “kính chúa, yêu nước”, “tốt đời đẹp đạo” của một vị chức
sắc đại diện cho “công lí và hòa bình” ở đâu với một kẻ chuyên hậu
thuẫn cho số đối tượng phản động như: Lê Quốc Quân, Lê Văn Nhàn, Lê Đình Lượng,
Nguyễn Năng Tĩnh, Thái Văn Dung, Hồ Huy Khang, Nguyễn Thị Bích Hạnh, Nguyễn
Hữu Vinh, Cấn Thị Thêu,... mà chống phá chính quyền, đi ngược lại
lợi ích của dân tộc, nguyện vọng của toàn dân, sử dụng nhà thờ như là
chỗ dựa để hoạt động chống phá chính quyền, làm ô uế nơi tôn nghiêm, ô danh
cộng đoàn công giáo?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét