Chống phá cách mạng
Việt Nam là bản chất không bao giờ
thay đổi của các thế lực thù địch, hòng âm mưu xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng với toàn xã hội, chuyển
hoá, lật đổ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam, thực hiện âm mưu “không đánh mà
thắng”. Sự chống phá đó được chúng tiến hành trên mọi lĩnh vực đời sống xã hội
của đất nước ta, trong đó sử dụng vấn đề dân tộc, tôn giáo làm “ngòi nổ”, tạo
nguyên cớ, cùng với việc lợi dụng trên các lĩnh vực kinh tế, chính trị, tư
tưởng để đạt được mục tiêu trên.
Để thực hiện âm mưu đó, các thế lực thù địch đã và đang lợi dụng triệt để vấn đề dân tộc,
tôn giáo chống phá cách mạng Việt Nam bằng thủ đoạn chủ yếu sau:
Một
là, kích động mâu thuẫn dân tộc, tôn giáo, lôi kéo quần chúng chống đối chính
quyền nhằm phá hoại chính sách đại đoàn kết dân tộc của Đảng và Nhà nước ta. Lợi dụng triệt để các vấn đề phức tạp nảy sinh trong quan hệ dân tộc để
kích động tạo thành mâu thuẫn dân tộc là mũi
nhọn đột phá của các thế
lực thù địch. Đây là thủ đoạn có ý nghĩa chiến lược lâu dài, thâm hiểm nhằm
chia rẽ các dân tộc Việt Nam, làm cho ta không tạo được sức mạnh tổng hợp, tiến
tới tự suy yếu và đẩy mâu thuẫn giữa các dân tộc Việt Nam đến tình trạng căng
thẳng, từ đó kích động xung đột dân tộc, sắc tộc ở nước ta.
Hiện nay, các thế lực thù địch đã và đang dùng
nhiều hình thức, thủ đoạn khác nhau, tập trung vào việc kích động gây chia rẽ
các dân tộc thiểu số với nhau và với người Kinh, lôi kéo tập hợp bọn phản động,
cơ hội, bất mãn trong các dân tộc để chống phá cách mạng Việt Nam, dùng “người
dân tộc cai quản người dân tộc”; lôi kéo, mua chuộc tầng lớp trên, người cầm
đầu các dòng họ lớn làm "ngọn cờ"
tập hợp lực lượng, khống chế quần chúng tiến bộ và chống đối chính quyền cơ sở;
lợi dụng trình độ hiểu biết có hạn, đặc điểm tâm lý và lịch sử hình thành, phát
triển của mỗi dân tộc để tìm cách khoét sâu những mâu thuẫn, gây nghi kỵ, hận
thù, chia rẽ; tuyên truyền tư tưởng dân tộc lớn, tư tưởng dân tộc hẹp hòi; lợi
dụng khó khăn (chủ yếu về kinh tế) và những tồn tại trong quá trình thực hiện
chính sách của Đảng, Nhà nước để kích động, tạo ra sự đối lập giữa các dân tộc
với nhau và với cách mạng. Kích động tư tưởng
dân tộc hẹp hòi, dân tộc cực đoan, ly khai dân tộc; kích động chia rẽ quan hệ
dân tộc, quan hệ lương - giáo và giữa các tôn giáo với nhau như: đòi “tự do tôn
giáo”, “tự trị”, thành lập “Vương quốc Mông độc lập”, “nhà nước Đề Ga”, “quốc
gia Khơme Crôm”… hòng làm chia rẽ, phá hoại, suy yếu khối đại đoàn kết toàn
dân tộc Việt Nam.
Xuyên tạc chính sách
tôn giáo của Đảng và Nhà nước ta, gắn vấn đề “dân chủ”, “nhân quyền”, “dân tộc”
với “tự do tôn giáo” để chống phá nước ta. Bằng mọi con đường, biện
pháp, đặc biệt là lợi dụng triệt để phương tiện thông tin, truyền thông, báo
chí… Các thế lực thù địch tổ chức in, ấn, tán phát, truyền bá các tài liệu
xuyên tạc chính sách tự do tín ngưỡng, tôn giáo của Đảng và Nhà nước ta, dưới
danh nghĩa các “Kỷ yếu hội nghị tôn giáo”, “thông điệp", “Lời chứng”… của
các tín đồ trong nước hoặc các tổ chức tôn giáo phản động lưu vong ở nước ngoài
vu cáo “Việt Nam đàn áp tôn giáo”, xuyên tạc, bôi nhọ hình ảnh Việt Nam, xuyên
tạc chính sách tự do tín ngưỡng, tôn giáo, kích động tín đồ chống lại đường
lối, chính sách đại đoàn kết dân tộc của Đảng và Nhà nước.
Lợi dụng và ủng hộ một số chức sắc, tín đồ
tôn giáo cực đoan, quá khích
để kích động chia rẽ các tôn giáo, giữa tôn giáo với dân tộc, với Đảng và Nhà
nước. Chúng ra sức đẩy mạnh các hoạt động ngầm, cổ súy các phần tử cực đoan
trong các tôn giáo móc nối với nhau dự định cho ra đời tổ chức liên tôn giáo để
hợp sức chống phá cách mạng. Vừa qua, Nguyễn Văn Lý (Công giáo), Thích Quảng Độ
(Phật giáo), Lê Quang Liêm (Phật giáo Hòa Hảo)… đã có những hoạt động như vậy
nhằm chống phá cách mạng. Chúng kích động số bất mãn chống đối chính sách tự do
tín ngưỡng, tôn giáo của ta; kích động tư tưởng ly khai, tự trị nhằm mục tiêu
tách tôn giáo ra khỏi sự quản lý của Nhà nước, biến tôn giáo thành lực lượng
chính trị đối trọng với Đảng và Nhà nước, chính quyền. Lợi dụng những vấn đề lịch
sử để lại như đất đai, nơi thờ tự để kích động các tín đồ đấu tranh đòi lại đất
đai, chia rẽ đồng bào có đạo với đồng bào không có đạo v.v…Thủ đoạn này chúng
sẽ tiếp tục sử dụng trong thời gian tới.
Hai là, lợi dụng chính sách tự do tín
ngưỡng, tôn giáo đẩy mạnh hoạt động tôn giáo để chống phá cách mạng Việt Nam.
Trong những năm qua, với chính sách tôn giáo đúng đắn của Đảng và Nhà nước
Việt Nam, đại đa số các chức sắc tôn giáo yên tâm làm việc đạo, có tinh thần
dân tộc, đồng tình với đường hướng “tốt đời, đẹp đạo”, có sự điều chỉnh theo
hướng thích nghi, hợp tác với chính quyền để tăng cường truyền giáo. Tuy nhiên,
có một số người mang tư tưởng cơ hội, vọng ngoại, giữ thái độ cực đoan, quá
khích gây tổn hại đến lợi ích dân tộc và khối đại đoàn kết toàn dân, thậm chí
một số người ra mặt chống đối pháp luật. Những phần tử này đã lợi dụng chính
sách tự do tín ngưỡng, tôn giáo của Đảng để tiến hành các hoạt động chống phá
chính quyền trong vùng đồng bào có đạo. Đặc biệt là việc đòi phục hồi những tổ
chức tôn giáo có từ thời Mỹ, Ngụy, kích động các tín đồ đấu tranh đòi lại đất
đai mà trước đây các tổ chức tôn giáo đã hiến cho Nhà nước. Việc khiếu kiện và
tranh chấp liên quan đến đất đai, cơ sở thờ tự của tôn giáo ở một số nơi tăng
lên, có nơi gay gắt, phức tạp. Bên cạnh đó, các thế lực phản động bên ngoài
cũng không ngừng gia tăng hoạt động bảo trợ cho hoạt động truyền đạo trái phép
ở Tây Bắc, Tây nguyên và một số địa phương khác, cùng với sự xuất hiện các “đạo
lạ”, tà đạo làm cho nhiều nơi mất ổn định xã hội, ảnh hưởng đến cuộc sống, lao
động của nhân dân.
Lợi dụng hoạt động tôn giáo để tập hợp lực lượng, kích động đòi ly
khai, tự trị, sử dụng hệ thống nhà nguyện làm nơi tụ tập lực lượng, sở chỉ huy
để phối hợp hoạt động chống phá. Hiện nay, đáng chú ý là vấn đề “đạo hóa” dân tộc ở nhiều vùng dân tộc
thiểu số ở nước ta. Đây là một trong những thủ đoạn thường xuyên, quen thuộc mà
các thế lực thù địch đã sử dụng với nhiều quốc gia, dân tộc trên thế giới. Với
các dân tộc thiểu số Việt Nam chưa theo một tôn giáo nào thì việc “đạo hóa” càng có ý nghĩa quyết định đến
khả năng lôi kéo, tập hợp dân chúng và hình thành các “khung chính quyền” ngầm
núp dưới vỏ bọc tôn giáo, sử dụng hệ thống nhà nguyện Tin Lành để chỉ huy, phối
hợp các hoạt động chống đối. Với những toan tính đó, trong những năm tới, các
thế lực thù địch sẽ tiếp tục tăng cường đạo
hóa dân tộc, nhất là truyền đạo Tin Lành với nhiều hình thức khác nhau nhằm
mục đích chuyển hóa ý thức hệ tư tưởng của đồng bào các dân tộc từ lòng tin
theo Đảng, theo cách mạng sang lòng tin vào đấng Cứu thế, làm thay đổi nếp sống
văn hóa truyền thống bằng thứ văn hóa xa lạ, trên cơ sở đó dùng thần quyền để
lừa bịp và tập hợp lực lượng, hình thành các nhóm phản động dưới vỏ bọc tôn
giáo, tạo dựng ngọn cờ, chuẩn bị
nguồn lực bên trong, khi hội đủ điều kiện thì kích động đồng bào các dân tộc
gây bạo loạn, tạo cớ can thiệp, đặc biệt là ở vùng Tây Bắc và Tây Nguyên.
Lợi dụng giáo lý, giáo luật tôn giáo để
kích động tín đồ chống lại chính sách tôn giáo của Đảng và Nhà nước. Mỗi tôn giáo đều có những giáo lý, giáo
luật cụ thể riêng, theo đó có các quy định tín đồ đến các cơ sở thờ tự để hành
lễ, nghe giảng kinh kệ, đạo pháp… các linh mục, mục sư thay Chúa Trời giảng
Kinh Thánh trong các ngày hành lễ; các Hòa thượng, Trưởng quản giảng về kinh
kệ, Phật pháp… ở một số nơi đã xuất hiện việc lợi dụng các buổi hành lễ, cầu
kinh, giảng đạo, làm sai tôn chỉ hành đạo, lồng các nội dung tuyên truyền nói
xấu chính sách tôn giáo của Đảng và Nhà nước Việt Nam, làm cho tín đồ giảm lòng
tin vào đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước; mức độ cao hơn là làm theo
sự điều khiển của các thế lực thù địch xâm hại lợi ích của quốc gia, dân tộc và
lợi ích của chính quần chúng tín đồ các tôn giáo.
Ba là, kích động đồng bào dân tộc thiểu số di cư
trái phép đến các khu vực trọng điểm và vượt biên ra nước ngoài nhằm tạo sự bất
ổn về chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội, tạo cớ để can thiệp
vào nước ta.
Trong những năm qua, hiện tượng di cư ồ ạt của một bộ phận đồng bào người
Mông ở các tỉnh phía Bắc vào một số huyện biên giới tỉnh Điện Biên, Lai Châu,
nhất là vào các tỉnh Tây Nguyên. Hiện tượng này không chỉ thuần túy là vấn đề
kinh tế, mà ẩn chứa sau nó là âm mưu chính trị thâm độc của các thế lực thù
địch. Chúng đã triệt để lợi dụng tập quán du canh du cư của đồng bào các dân
tộc thiểu số và nhu cầu của sự phát triển kinh tế, xã hội, để tìm cách hỗ trợ,
chỉ đạo bọn phản động người dân tộc thúc đẩy, tạo “làn sóng” di cư trái phép đến một số địa bàn “trọng điểm” như: khu vực biên giới, vùng sâu, vùng xa, vùng căn cứ
cũ của địch, các địa bàn chiến lược... Mặt khác, chúng còn ra sức lợi dụng
phong tục tập quán, các mối quan hệ huyết thống dòng tộc, các hoạt động thăm
thân, làm ăn buôn bán, sử dụng các đài phát thanh, băng, đĩa hình bằng tiếng
dân tộc để tuyên truyền kích động và dùng tiền, vật chất để mua chuộc, lôi kéo
người dân tộc vượt biên trái phép. Những hoạt động tuyên truyền, kích động, tổ
chức di cư, vượt biên trái phép trên nhằm tạo sự bất ổn về chính trị, kinh tế,
văn hoá xã hội, vừa có thể “đưa người dân
tộc” về từng khu vực theo ý đồ chính trị của chúng để có điều kiện xây dựng
căn cứ phản cách mạng, làm cho vấn đề dân tộc trở thành “ngòi nổ”, tạo ra những cái cớ để nước ngoài có thể can thiệp vào
công việc nội bộ Việt Nam… Chỉ tính riêng trong 10 năm lại đây, trên cả nước đã
xảy ra hơn 500 điểm nóng, trong đó có khoảng 30 điểm nóng lớn liên quan đến vấn
đề dân tộc, tôn giáo. Điển hình là các vụ bạo loạn năm 2001, 2004 ở Tây Nguyên,
tháng 5 năm 2011 ở Mường Nhé, Điện Biên có hàng ngàn người tham gia biểu tình,
bạo loạn, chống đối chính quyền, đòi ly khai, tự trị. Trong thời gian tới,
chúng tiếp tục “phát huy” thủ đoạn này để chống phá cách mạng nước ta.
Vấn đề đào
xới lịch sử dân tộc Việt Nam là thủ đoạn quen thuộc, thường xuyên của các thế
lực thù địch trong việc lợi dụng vấn đề dân tộc chống phá cách mạng Việt Nam.
Những năm gần đây, chúng triệt để lợi dụng vấn đề dân tộc, “dân chủ”, “nhân
quyền”, “tự do tôn giáo”, tổ chức các cuộc hội thảo về quyền con người, cái gọi
là lễ mất đất (ngày 04 tháng 6), ngày thành lập FULRO (ngày 20 tháng 09),
vấn đề người Thượng ở Tây Nguyên, vấn đề người Chăm, vấn đề người Khơmer Crôm, vấn đề người Mông... Để tìm
cách luật pháp hoá, quốc tế hoá vấn đề dân tộc, tôn giáo, các phần tử phản động
được sự giúp đỡ của nước ngoài đã tổ chức tổ chức các cuộc hội thảo, thu thập,
tán phát tài liệu; đòi lập Văn phòng đại
diện thường trực của Uỷ ban Nhân quyền Liên hợp quốc tại những địa bàn
trọng điểm như Tây Bắc, Tây Nguyên, Tây Nam bộ để “giám sát” vấn đề người dân
tộc; kết nạp một số tổ chức phản động vào làm thành viên của UNPO (Tổ chức Các
quốc gia và dân tộc không có lãnh thổ), ban bố nhiều “bộ luật”, với chế tài
mang tính áp đặt vô lý nhằm hỗ trợ, khích lệ tinh thần cho bọn phản động trong
dân tộc đẩy mạnh hoạt động chống đối Việt Nam. Ngoài ra các thế lực thù địch
còn hỗ trợ, chỉ đạo bọn phản động người người dân tộc lưu vong ở nước ngoài
thành lập nhiều tổ chức dưới danh nghĩa nghiên
cứu lịch sử, văn hoá các dân tộc nhằm khơi dậy những tồn tại trong quá khứ
để kích động tư tưởng “ly khai”, “tự trị” của các dân tộc trên một số địa bàn
chiến lược của ta.
Cùng với những thủ đoạn trên, các thế lực thù địch
luôn lợi dụng những sơ hở, thiếu sót của chúng ta trong thực hiện chính sách
dân tộc, tôn giáo để kích động tư tưởng chống đối, khoét sâu mâu thuẫn nội bộ,
tạo ra những nhân tố mất ổn định, gây rối, bạo loạn, biến vấn đề tôn giáo thành
vấn đề chính trị. Chúng lợi dụng quyền được hoạt động tôn giáo theo quy định
của pháp luật Việt Nam để hoạt động chính trị nhằm tạo dựng “ngọn cờ”, công
khai các tổ chức đối lập trong nước, tạo thành thế “đã rồi” để đòi quốc tế hoá,
tạo cớ cho nước ngoài can thiệp vào công việc nội bộ nước ta.
Đây là một
trong những thủ đoạn mới mang tính hợp pháp, công khai mà các thế lực thù địch
đã và đang sử dụng với mục đích hỗ trợ bọn phản động, cực đoan trên địa bàn
hình thành các nhen nhóm tổ chức, tạo dựng “ngọn cờ” để tập hợp lực lượng và
tiến hành các hoạt động phá hoại. Thủ đoạn này rất tinh vi, khó nhận biết, bởi
lẽ nó được núp dưới các hoạt động “nhân đạo”, “từ thiện”... của các tổ chức NGO
quốc tế, NGO tôn giáo. Sẽ không có gì phải lưu tâm khi các tổ chức này hoạt
động theo đúng mục đích, tôn chỉ của nó. Vấn đề đáng chú ý là, các thế lực thù
địch sử dụng những tổ chức này để thâm nhập vào các địa bàn chiến lược, khu vực
nhạy cảm của nước ta để thu thập tình hình, báo cáo xuyên tạc chính sách dân
tộc, tôn giáo của Đảng và Nhà
nước ta; tiếp cận, chỉ đạo bọn phản động, cực đoan tiến hành các hoạt động
tuyên truyền, kích động tư tưởng dân tộc hẹp hòi, kích động đòi “tự trị, ly
khai” nhằm gây mất ổn định và tạo cớ can thiệp.
Theo số liệu
thống kê chưa đầy đủ, hiện cả nước có hơn 500 tổ chức NGO hoạt động trên 64
tỉnh thành, trong đó có khoảng 200 tổ chức đã triển khai nhiều dự án trên nhiều lĩnh
vực và địa bàn nhạy cảm. Trong các tổ chức
này có không ít tổ chức quan hệ chặt chẽ với Tin Lành. Tại Tây Nam Bộ, lợi dụng
vấn đề thăm thân, du lịch, làm từ thiện, hợp tác, phát triển kinh tế, các thế
lực phản động đã xâm nhập về các chùa Khơmer làm từ thiện và tán phát băng đĩa
có nội dung tuyên truyền xuyên tạc lịch sử, kích động người Khơmer đòi “tự trị,
ly khai”. Tại Tây Nguyên, lấy danh nghĩa các tổ chức quốc tế, tổ chức phi chính
phủ, các thế lực thù địch tìm cách xâm nhập địa bàn để nắm tình hình, hỗ trợ,
kích động biểu tình, bạo loạn, vượt biên trái phép sang Campuchia gây mất ổn
định chính trị-xã hội hai nước…
Sáu là, hỗ trợ, chỉ đạo lực lượng phản
động trong các dân tộc, các tôn giáo
sống ở nước ngoài xây dựng các tổ chức để tập hợp lực lượng, xâm nhập,
phá hoại trên các địa bàn chiến lược, nhạy cảm ở nước ta.
Nuôi dưỡng,
chỉ đạo lực lượng phản động
người dân tộc thiểu số lưu vong ở nước ngoài và mua chuộc, lôi kéo, hỗ trợ bọn
phản động cực đoan trong nước, tạo dựng “ngọn
cờ”, hình thành các tổ chức phản động để tập hợp lực lượng phá hoại cách
mạng Việt Nam là thủ đoạn quen thuộc, xuyên suốt của các thế lực thù địch. Theo
số liệu thống kê chưa đầy đủ, tính đến nay có hơn 100 tổ chức của người dân tộc
thiểu số Việt Nam ở nước ngoài, nhiều nhất là ở Mỹ, sau đó là ở Pháp, Canađa...
Đáng chú ý, một số tổ chức mang đậm màu sắc dân tộc phản động như: Liên đoàn
Khơmer Campuchia Crôm thế giới, Mặt trận dân tộc giải phóng Khơmer Campuchia
Crôm; tổ chức quân sự, Văn hoá - Chính trị, Trí thức Mông, Trung tâm nghiên cứu
văn hoá Mông; Quỹ người Thượng (MFI), Hiệp hội người Thượng Đêga (MDA); Trung
tâm Thái học, Văn phòng Chămpa quốc tế (IOC), Hội bảo tồn văn hoá Chămpa...
Chúng còn hỗ trợ thành lập các đài phát thanh như VOK (Khơmer Campuchia Crôm),
RFA (Châu Á tự do), đài Đề Ga và in ấn báo chí, tạp chí, tài liệu (Champakha,
VIJAYA…) bằng tiếng dân tộc, tán phát băng đĩa có nội dung tuyên truyền xuyên
tạc, vu cáo Việt Nam “chiếm đất”, “đàn áp, kìm kẹp người dân tộc thiểu số”, “vi
phạm nghiêm trọng luật pháp quốc tế”… nhằm kích động tư tưởng đòi “tự trị”, “ly
khai” “chia nhỏ”, “xé lẻ” Việt Nam.
Gần đây, ba tổ chức người dân tộc thiểu số (Chăm, Thượng Khơmer) tại hải ngoại đã thành lập tổ chức
chung mang tên Hội đồng tối cao các dân
tộc bản địa Việt Nam (SCIP-YVN). Cầm đầu các tổ chức trên phần lớn là những
phần tử cực đoan, từng là nguỵ quân, nguỵ quyền cũ, có nhiều nợ máu với cách
mạng. Chúng đã, đang và tiếp tục móc nối, câu kết chặt chẽ với nhau và với bọn
phản động trong nước để tiến hành các hoạt động chống phá cách mạng nước ta
trong vùng đồng bào dân tộc. Các tổ chức trên ra sức tuyên truyền tư tưởng chống
phá cách mạng Việt Nam và tập hợp lực lượng, khuếch trương thanh thế, tạo sự
chú ý của dư luận quốc tế đối với các hoạt động của chúng, qua đó tìm cách “quốc tế hoá, luật pháp hoá” vấn đề người
dân tộc thiểu số ở Việt Nam, nhất là người Thượng Tây Nguyên, người Khơmer ở
Tây Nam Bộ, người Mông ở Tây Bắc, người Chăm ở Tây Trung Bộ...
Xây dựng các tổ chức
phản động đội lốt tôn giáo để chống phá. Các thế lực thù địch đã và
đang tìm mọi cách hỗ trợ, khuyến khích xây dựng các tổ chức phản động đội lốt
tôn giáo cả ở nước ngoài và trong nước để chống phá cách mạng Việt Nam như: “Tổ
chức Đoàn Kết Thiên Chúa giáo Toàn cầu”; “Uỷ ban tự do tôn giáo quốc tế cho Việt Nam”, “Giáo hội
Phật giáo Việt Nam thống nhất hải ngoại”, “Liên đoàn Công giáo người Việt ”... các tổ chức này đang
chuyển hướng hoạt động vào trong nước. Chúng ra sức cổ suý, hỗ trợ các tổ chức
phản động đội lốt tôn giáo ở trong nước để chống phá như: Tin Lành Đề Ga (ở Tây
Nguyên), Tin Lành Vàng Chứ trong vùng đồng bào Mông (ở Tây Bắc), Thìn Hùng trong
vùng đồng bào Dao (ở Tây Bắc)...
Cuối năm 2010, nhóm linh mục thuộc dòng Chúa Cứu
thế và một số tín đồ trí thức Công giáo tại Hà Nội đã lập nhóm “Công đoàn danh
nhân - trí thức Công giáo” (gọi tắt là “Doanh - Trí Công giáo”) do luật sư Lê
Quốc Quân lãnh đạo. Đây là một tổ chức tôn giáo hoạt động theo mô hình của một
tổ chức xã hội - nghề nghiệp, có tính thế tục cao. Nhóm này có tham vọng xây
dựng “Công đoàn doanh - Trí Công giáo” tập trung tuyên truyền, kích động, khoét sâu những mâu
thuẫn, bất cập giữa người dân với chính quyền, sau đó đứng ra bảo vệ giáo dân
và dân oan để lôi kéo, xây dựng họ thành lực lượng đối lập trong xã hội Việt
Nam.
Hoạt động
chống phá quyết liệt của các tổ chức phản động đội lốt tôn giáo cho thấy, các
thế lực thù địch đã và đang tìm mọi cách tập hợp lực lượng trong số những người
hoạt động tôn giáo bất hợp pháp; kích động, lừa mị và lôi kéo những nhóm sinh
hoạt đạo mà không có sự quản lý của chính quyền địa phương để biến thành tổ
chức phản động và tổ chức quần chúng bị lợi dụng; móc nối lực lượng phản động ở
trong nước với các tổ chức phản động ở nước ngoài. Thời gian tới, các thế lực
thù địch tiếp tục sử dụng thủ đoạn này để chống phá cách mạng Việt Nam
***
Âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch lợi dụng
vấn đề dân tộc, tôn giáo chống phá cách mạng Việt Nam hiện nay là đa dạng, với
tính chất rất nguy hiểm, vừa công khai, hợp pháp, vừa bí mật, bất hợp pháp cả
trong nước và ngoài nước, trên tất cả các lĩnh vực kinh tế, chính trị, tư
tưởng, văn hoá, xã hội với nhiều tổ chức, nhiều lực lượng… để đi đến mục tiêu
cao hơn là loại bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, lật đổ chế độ
xã hội chủ nghĩa, chia Việt Nam thành nhiều “quốc gia” trong sự khống chế của
chúng. Những thủ đoạn chống phá đó của các thế lực thù địch đã làm cho cuộc
sống của một bộ phận đồng bào dân tộc thiểu số, đồng bào tôn giáo, vùng sâu,
vùng xa ở nước ta đã khó khăn lại càng khó khăn hơn. Tuy nhiên, các thủ đoạn chống phá đó của chúng có đạt
được mục tiêu hay không còn phụ thuộc vào tinh thần cảnh giác, khả năng ngăn
chặn, sự chủ động tiến công của ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét