Thứ Hai, 17 tháng 9, 2018

PHÊ PHÁN QUAN ĐIỂM CHO RẰNG: "TRONG CÁCH MẠNG THÁNG TÁM, NHỮNG NGƯỜI CỘNG SẢN VIỆT NAM ĐÃ GẶP MAY"


Những kẻ núp bóng ngoại bang như những thành phần cơ hội chính trị trong chính phủ Trần Trọng Kim đều có quan điểm này. Cái gọi là chính phủ này được gọi là thành lập trong thời điểm mà phát xít Nhật đã cơ bản thất bại trên mặt trận Thái Bình Dương. Và những thế lực cơ hội chính trị ở Việt Nam lúc bấy giờ đã phải tháo chạy khỏi Việt Nam nhưng bây giờ thì nhờ CIA bơm thổi, chúng lại bắt đầu quá trình trở cờ nhằm phục hồi thanh thế mà trước đó, chúng cùng với ngụy quyền Sài Gòn đã không thế “giành được trái tim của quần chúng”.
Xét theo sự mô tả lịch sử lúc bấy giờ trong “Tuyên Ngôn Độc Lập” của Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc tại Quảng Trường Ba Đình ngày 2-9-1945 rằng “Pháp chạy, Nhật hàng, vua Bảo Đại thoái vị. Dân ta đã đánh đổ các xiềng xích thực dân gần 100 năm nay để gây dựng nên nước Việt Nam độc lập. Dân ta lại đánh đổ chế độ quân chủ mấy mươi thế kỷ mà lập nên chế độ Dân chủ Cộng hòa” thì đó là sự phản ánh đúng thời thế lịch sử khi đó.
Nhưng lực lượng nào đã làm nên cuộc cách mạng đó. Những kẻ chuyên “bám gót thực dân”, “theo voi hít bã mía” thực dân đế quốc luôn tâm niệm trong đấu chúng giá như không có chủ nghĩa phát xít Hitler và nếu không có Liên Xô thì bây giờ chúng đã có “biệt thự” trên… “mặt trăng”. Đây có lẽ là ước mơ cao nhất hiện tại nhưng chưa chắc đã là ước mơ cao nhất của những kẻ đó trong tương lai.
Bọn sử gia cơ hội chính trị theo gót các thế lực phản động thù địch cố gắng che lấp và xuyên tạc quá trình tìm đến chủ nghĩa Mác - Lênin của Chủ tịch Hồ Chí Minh, đồng thời bơm thổi cho các thế lực cơ hội chính trị được các thế lực chính trị nước ngoài bợ đỡ như Việt Quốc, Việt Cách, Đại Việt .v.v… .Tuy nhiên, như sự thật lịch sự đã khẳng định. Nhân dân Việt Nam đã chọn con đường theo Đảng, theo Việt Minh. Tại sao vậy?
Tất cả là ở chỗ chính Đảng Cộng sản Việt Nam thánh lập từ năm 1930 đã luôn đứng về phía những người cần lao, cùng khổ, đã luôn đấu tranh để bào vệ cho những người lao động. Trong suốt 15 năm trước Cách mạng tháng Tám, mục tiêu chiến lược của Đảng Cộng sản Việt Nam luôn là đấu tranh giành độc lập thật sự cho Tổ Quốc mà không bị bất cứ một thế lực ngoại bang nào chi phối. Điều đó đã được chứng minh từ năm 1945.
Vì thế, những chiêu bài tuyên truyền chính trị thông qua cái gọi là những nghiên cứu lịch sử hòng phục hồi những “thây ma chính trị” như Bảo Đại, Trần Văn Chương (bố vợ Ngô Đình Nhu), Nguyễn Văn Xuân, (sĩ quan người Việt mang quân hàm thiếu tướng quân đội thực dân Pháp ngày 8-10-1947), Trần Văn Hữu, Nguyễn Phan Long, Trần Văn Tuyên, Nguyễn Tôn Hoàn, Phan Khắc Sửu, Phan Huy Quát (anh cả cố giáo sư Phan Huy Lê).
Trên thực tế thì Đảng Cộng sản Việt Nam (có lúc mang tên là Đảng Cộng sản Đông Dương) đã tự mình tiến hành cuộc đấu tranh trường kỳ suốt 15 năm ròng kể từ khi thành lập mà không hề dựa vào bất kỳ một thế lực ngoại bang nào. Trong khí đó thì Quốc dân Đảng Việt Nam vì bảo vệ nội bộ kém nên bị địch chui vào lũng đoạn và kết cục là bị tiêu diệt cả ban lãnh đạo. Những phần tử cơ hôi chính trị của Việt Nam Quốc dân Đảng đã tháo chạy sang Trung Quốc và bị nước ngoài sử dụng như tay sai của mình. Theo gót Việt Nam Quốc dân Đảng, những phần tử cô hội chính trị tự lập ra các đảng phái này nọ cũng nương nhờ vào các thế lực ngoại bang mà tồn tại. Điều đó không hề có ở Đảng Cộng sản Việt Nam.
Trong Cách mạng Tháng Tám, Đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng chính trị duy nhất lãnh đạo toàn thể nhân dân Việt Nam đứng lên giành độc lập, chủ quyền từ tay phát xít Nhật và thực dân Pháp. Trong cuộc cách mạng mang tính lịch sử toàn cầu này không có dấu hiệu của bất cứ một thứ Việt Quốc, Việt Cách, Đại Việt nào trong các sự kiện đấu tranh chính trị cũng như đấu tranh vũ trang để giành chính quyền. Nhưng bọn cơ hội chính trị "đục nước béo cò" thì lúc nào cũng có, và việc chúng có mặt đòi chia phần thành quả của Cách mạng Tháng Tám cũng không phải là điều lạ.
Cách mạng Tháng Tám là cả một sự tính toán chiến lược đối với một dân tộc tuy có bề dày lịch sử chống ngoại xâm nhưng thực lực thì còn rất non yếu. Trong điều kiện hoàn cảnh ấy, chỉ có thể dựa vào thời cơ, tranh thủ thời có trong điều kiện “Pháp chạy. Nhật hàng”. Những phần tử phản đông mang danh Việt Quốc, Việt Cách, Đại Việt đừng nên hối tiếc làm gì bởi các ông là những kẻ hèn nhát, ngồi bàn chuyện chính sự salon thì giỏi nhưng cấm dám ló mặt ra trận tiền. Và giờ đây, hậu duệ của các ông cũng có một đám các con cháu “chém gió thành bão” trên Facebook đấy. Hậu duệ của các vị quả là quá "vẻ vang" vì đã dùng “hỏa lực mồm” để có thành tích “đánh giặc mồm”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét