Từ phía những người căm ghét chủ nghĩa cộng sản,
chúng ta dễ bắt gặp một cái nhìn miệt thị cho rằng: “những người mácxít là những người cổ vũ cho hành động chính trị bạo lực”. Đó là những quan điểm ngụy biện ngây ngô của một số kẻ muốn chống lại chủ nghĩa Mác, ủng hộ cho những kẻ muốn
duy trình một xã hội tư bản thuần túy. Chúng ta biết rằng trong lịch sử đã
có rất nhiều cuộc cải cách thường được coi
là hòa bình, ôn hòa lại làm bùng lên xung đột, đẫm máu, như phong trào dân quyền
ở Mỹ. Ngược lại, rất nhiều cuộc cách mạng
thường được coi là bạo lực lại diễn ra khá hòa bình như cuộc cách mạng
bôn-sê-vích ở Nga năm 1917. Trong suốt quá trình hình thành và phát
triển đến nay chủ nghĩa tư bản, từ bản chất của
nó, luôn đồng hành với chiến tranh toàn
cầu (Chiến tranh thế giới lần thứ nhất, Chiến tranh thế giới lần thứ hai), với
bóc lột thuộc địa, diệt chủng và nạn
đói. “Quá
trình đẫm máu” của chủ nghĩa tư bản và vấn đề bạo lực của cách mạng xã hội chủ nghĩa là sự khác hẳn nhau về mọi phương diện. Cần phải
thấy rõ phong trào công nhân không phải là bạo lực mà là chấm dứt bạo lực. Chụp
mũ cho cách mạng xã hội chủ nghĩa tính chất bạo lực là sự vu khống của
những kẻ tư biện, hoặc là thiếu hiểu biết, muốn che lấp đi tính chất bóc lột,
hiếu chiến của chủ nghĩa tư bản mà thôi. Nhưng sự thật của cái chế độ xã hội ấy
đã được các nhà sáng lập chủ nghĩa Mác - Lênin đã chỉ rõ là không thể có sự
vĩnh hằng và là xã hội cuối cùng của loài người được. Và thực tiễn những gì
đang xảy ra trên thế giới đã chứng minh cho cái gọi là hành động chính trị bạo lực của ai và do ai.
bài viết rất giá trị
Trả lờiXóa