Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định rằng:
"Cán bộ là những người đem chính sách của Đảng, của Chính phủ giải thích
cho dân chúng hiểu rõ và thi hành. Đồng thời đem tình hình của dân chúng báo
cáo cho Đảng, cho Chính phủ hiểu rõ, để đặt chính sách cho đúng. Vì vậy, cán bộ
là cái gốc của mọi công việc. Vì vậy, huấn luyện cán bộ là công việc gốc của Đảng".
Không phải ngẫu nhiên Người lại khẳng định như vậy và thực tế cũng cho thấy là,
"công việc thành công hoặc thất bại đều do cán bộ tốt hay kém. Vì vậy, Đảng
phải nuôi dạy cán bộ, như người làm vườn vun trồng những cây cối quý báu. Phải
trọng nhân tài, trọng cán bộ, trọng mỗi một người có ích cho công việc chung của
chúng ta". Thời chiến cũng như thời bình, ở chiến trường hay tại hậu
phương, trong học tập, lao động sản xuất hay khi chiến đấu, Chủ tịch Hồ Chí
Minh cũng luôn quan tâm công tác cán bộ, chăm lo, đào tạo và dìu dắt đội ngũ
cán bộ về mọi mặt; nhất là trong rèn đức, luyện tài, gương mẫu về đạo đức cách
mạng, liêm chính trong suy nghĩ và hành động để trở thành những người công bộc
tận tụy và chính Người cũng là một mẫu mực của tấm gương đạo đức cách mạng, về
đức liêm chính.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định rằng, Đảng cầm quyền
nhưng nhân dân là chủ, chức vụ/quyền hạn của người cán bộ là do nhân dân ủy nhiệm,
vì thế, yêu cầu cần và đủ là mỗi người cán bộ nhất định phải có đức và có tài;
trong đó, đức là gốc, nên phải thường xuyên rèn luyện và thấm nhuần đạo đức
cách mạng, thực hiện cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư cả trong suy nghĩ
và hành động.
Theo Người, để lựa chọn đúng và trúng cán bộ, để xây dựng
được đội ngũ cán bộ các cấp đủ về số lượng, mạnh về chất lượng, thì nhất định
người làm công tác cán bộ và mỗi cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân đều
phải trách nhiệm, công tâm, khách quan và minh bạch trong việc lựa chọn, giới thiệu
cán bộ. Bên cạnh những yêu cầu cần và đủ, nhất định người cán bộ được lựa chọn
để "làm nhân sự", quy hoạch, đào tạo, bổ nhiệm phải là những người biết
phải trái, đúng sai; biết hổ thẹn khi làm điều xấu, biết tự răn mình để tránh
điều xấu, biết tự hào vì mình đã làm được một việc đúng, việc tốt có lợi cho
dân, cho nước, để tâm trí luôn trong và sáng; đồng thời, phải chính trực, dũng
cảm đấu tranh với cái xấu để bảo vệ lẽ phải trong công việc và trong xã hội.
Thực tế cho thấy rằng, sự thanh liêm, chính trực và
gương mẫu của người cán bộ sẽ tự tỏa sáng và hấp dẫn những người xung quanh và
sự hấp dẫn, quy tụ những người xung quanh ấy đến lượt nó lại góp phần làm cho sự
liêm chính của người cán bộ tỏa sáng hơn, lan rộng hơn, làm kiểu mẫu cho dân và
tạo nên lòng tin của nhân dân. Và thực tế cũng chỉ ra rằng, cán bộ không liêm
chính, không gương mẫu “mà muốn được lòng dân, thì cũng như bắc dây leo trời”,
thì cũng chỉ lơ lửng ở giữa trời, không ai tin, không ai theo... Vì thế, bất kỳ
ở đâu và lúc nào, người cán bộ không chỉ cần phải liêm chính, gương mẫu về sự
liêm chính của bản thân trong thực thi công vụ và cuộc sống đời thường mà còn
phải có trách nhiệm giáo dục đức liêm chính cho người khác, để “dân hiểu biết,
không chịu đút lót, thì “quan” dù không liêm, không chính cũng phải hóa ra liêm
chính", để ngăn ngừa sự bất chính, bất liêm của những kẻ suy thoái..
Thực tế hơn 1/4 thế kỷ ở vị thế một nguyên thủ quốc
gia, sự hòa quyện chặt chẽ giữa đức trị và pháp trị trong tư tưởng và công tác
lãnh đạo, chỉ đạo thực tiễn của Chủ tịch Hồ Chí Minh hiển hiện rõ chân dung một
vị lãnh tụ không chỉ đề cao đức liêm chính của người cán bộ và mẫu mực thực hiện;
không chỉ luôn kiên trì giáo dục cán bộ thực hành đức liêm chính mà đi liền
cùng đó còn là ban hành nhiều sắc lệnh và đạo luật để răn đe, ngăn chặn, trừng
trị những kẻ bất liêm, bất chính như Quốc lệnh (ký ngày 26/1/1946) quy định hai
vấn đề trọng yếu là thưởng và phạt; quy định tội trộm cắp của công phải bị tử
hình, bất kỳ kẻ ấy là ai, ở địa vị nào, làm nghề gì.
Cũng theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, cán bộ vốn là đầy tớ của
nhân dân, phải làm mực thước để dân tin, dân mến, dân noi theo, chính vì thế, mỗi
người phải luôn rèn luyện đạo đức cách mạng, thực hành liêm chính và luôn gương
mẫu, đi đầu về mọi mặt, phải thống nhất giữa nói và làm. Trách nhiệm gương mẫu,
tự giác đi đầu của cán bộ, đảng viên nói chung, cán bộ lãnh đạo quản lý và người
đứng đầu phải thể hiện toàn diện trên các mặt nỗ lực học tập để nâng cao trình
độ chuyên môn, nghiệp vụ, kỹ năng lãnh đạo, quản lý; rèn luyện tư tưởng chính
trị, đạo đức, lối sống, tác phong; tự phê bình và phê bình; trong quan hệ ứng xử
với mọi người; trách nhiệm trong công tác, ý thức tổ chức kỷ luật và đoàn kết nội
bộ… Nội dung nêu gương thể hiện ở tinh thần trách nhiệm tận tụy, chủ động, sáng
tạo, dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm để hoàn thành tốt nhiệm vụ được
giao; làm việc có nguyên tắc, kỷ cương, có lý, có tình, không lạm dụng chức vụ,
quyền hạn trong công tác; nói đi đôi với làm, đã nói thì phải làm trong công
tác lãnh đạo, chỉ đạo và tổ chức thực hiện cũng như trong quá trình thực hiện
nguyên tắc tự phê bình và phê bình, kiểm tra và giám sát… Tất cả những điều này
sẽ giúp cán bộ tạo niềm tin và sức hấp dẫn quần chúng, quy tụ được quần chúng,
góp phần xây dựng cơ quan, đơn vị, địa phương mình thành một tổ chức thống nhất
trong suy nghĩ và hành động.
Cụ thể, để liêm chính và nêu gương cho quần chúng nói
theo, để quy tụ và hấp dẫn được quần chúng, người cán bộ nói chung, cán bộ lãnh
đạo, quản lý, người đứng đầu nói riêng phải "chớ tự kiêu, tự đại; luôn
luôn cầu tiến bộ; luôn luôn tự kiểm điểm, tự phê bình, những lời mình đã nói,
những việc mình đã làm, để phát triển điều hay của mình, sửa đổi khuyết điểm của
mình. Đồng thời phải hoan nghênh người khác phê bình mình". Đối với mọi
người “phải yêu quý, kính trọng, giúp đỡ. Chớ nịnh hót người trên. Chớ xem
khinh người dưới. Thái độ phải chân thành, khiêm tốn, phải thật thà đoàn kết.
Phải học người và giúp người tiến tới" và "phải để công việc nước
lên trên, trước việc tư, việc nhà”, “đã phụ trách việc gì, thì quyết làm cho kỳ
được, cho đến nơi đến chốn, không sợ khó nhọc, không sợ nguy hiểm”; “việc thiện
thì dù nhỏ mấy cũng làm. Việc ác thì dù nhỏ mấy cũng tránh. Việc gì dù lợi cho
mình, phải xét nó có lợi cho nước không? Nếu không có lợi, mà có hại cho nước
thì quyết không làm” …
Sự tu dưỡng đạo đức cách mạng, thực hành liêm chính và
gương mẫu về mọi mặt để quần chúng tin tưởng, ủng hộ, làm theo không chỉ là yêu
cầu cần thiết trong tu dưỡng, rèn luyện đạo đức của người cán bộ cách mạng mà còn
là biện pháp quan trọng để xây dựng Đảng về đạo đức; không chỉ giúp người cán bộ
tự soi, tự sửa, tự rèn mình mà còn tạo ra sức mạnh, sức hấp dẫn của chính bản
thân mỗi cán bộ, đảng viên, mỗi tổ chức và của cả một dân tộc trong hành trình
đi đến tương lai.
Bài viết rất hay
Trả lờiXóaThực tế cho thấy rằng, sự thanh liêm, chính trực và gương mẫu của người cán bộ sẽ tự tỏa sáng và hấp dẫn và làm kiểu mẫu cho dân và tạo nên lòng tin của nhân dân.
Trả lờiXóa