Có lần
về ban đêm đồng chí bảo vệ đứng gác tại nơi ở của Bác không may bị trượt chân
rơi xuống hầm tránh máy bay. Nghe tiếng động, Bác vội chạy ra không kịp đi dép
và mặc áo ấm, giúp đồng chí lên khỏi miệng hầm. Bác nắn bóp cho đồng chí ấy, ân
cần bảo: "Chú cứ ngồi yên cho đỡ đau, để Bác gác cho". Đồng chí cảm động
không nói nên lời, chỉ biết làm theo.
Về mùa
đông, Bác ở gác hai trên nhà sàn nên gió lạnh, cơ quan tìm cho Bác chiếc lò sưởi
điện. Một lần nửa đêm gió lạnh, Bác thức giấc dậy nghe tiếng người gác ho phía
dưới. Bác cầm chiếc lò sưởi điện và tự tay nối dây điện từ trên gác hai xuống
cho đồng chí bảo vệ và nói: "Bác nằm trên nhà đã có chăn ấm rồi"!
Một buổi
trưa, thấy đã quá giờ đổi gác bình thường, Bác mang chuối xuống mời. Đồng chí bảo
vệ thưa với Bác đang bận gác không đặt súng xuống được, xin Bác khi khác. Bác bảo
đưa súng Bác gác cho: "Ăn đi kẻo đói, cốt là ăn lúc này".
Theo lời
kể của đồng chí Vũ Kỳ - Thư ký của Bác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét