Nguyên tắc tập trung dân chủ là nguyên tắc cơ bản trong
tổ chức và sinh hoạt của Đảng ta, là một trong những nội dung chủ yếu quy định
bản chất giai cấp công nhân của Đảng. Giáo sư Bùi Phan Kỳ từng ví nguyên tắc
này như là “pháp bảo” của Đảng để loại bỏ các khuynh hướng của chủ nghĩa cơ hội.
Trong công cuộc đổi mới hiện nay, chẳng những các thế lực thù địch, phản động
chĩa mũi nhọn tấn công mà ngay trong nội bộ của Đảng, một số đảng viên, trong
đó có cả những người từng là lãnh đạo cấp cao đặt vấn đề đòi xóa bỏ nguyên tắc
này. Một bộ phận đảng viên, tuy thừa nhận nguyên tắc nhưng thực tế sinh hoạt lại
vi phạm nguyên tắc.
Tổng kết công tác xây dựng Đảng và thi hành Điều lệ Đảng
khóa XII, cấp ủy các cấp đã thi hành kỷ luật 1.329 tổ chức đảng và 69.600 đảng
viên; ủy ban kiểm tra (UBKT) các cấp đã thi hành kỷ luật 17.610 đảng viên.
Riêng Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư đã thi hành kỷ luật 10
tổ chức đảng và 60 đảng viên; UBKT Trung ương đã thi hành kỷ luật 169
đảng viên. Nhiều cán bộ cấp cao là Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Ủy viên Bộ
Chính trị, Ủy viên Trung ương, nguyên Ủy viên Trung ương, bộ trưởng, thứ trưởng,
tướng lĩnh... bị kỷ luật. Nguyên nhân bị kỷ luật đa dạng nhưng có một nguyên
nhân chung là hầu hết các trường hợp trên đều vi phạm nguyên tắc tập trung dân
chủ trong tổ chức và sinh hoạt Đảng.
Đồng chí Nguyễn Phú Trọng, khi đảm nhiệm cương vị Chủ tịch
Hội đồng Lý luận Trung ương (năm 2002) đã nhận xét: Trước hết phải thừa nhận rằng,
tất cả những người đòi xóa bỏ nguyên tắc tập trung dân chủ, dù thuộc thế lực
thù địch, chống cộng hay bất mãn, cơ hội hoặc mơ hồ, kém hiểu biết đều có một
phần căn cứ thực tế. “Đó là tình trạng mất dân chủ ở không ít đảng cộng sản và
không ít nước theo chế độ xã hội chủ nghĩa (XHCN) trong suốt một thời gian dài
trước đây.
Thậm chí có lúc, có nơi mất dân chủ rất nghiêm trọng. Một
số nhà lãnh đạo trên thực tế đã quan liêu, xa dân, độc đoán, gia trưởng, có người
rơi vào vũng bùn của chủ nghĩa phong kiến quân phiệt, gần như biến thành một
ông vua đầy quyền lực và tham vọng. Những hiện tượng cán bộ lãnh đạo trù dập, ức
hiếp quần chúng là có thật. Những hiện tượng nội bộ đấu đá nhau, tranh giành
quyền lực, mưu hãm hại nhau, đối xử tàn tệ với nhau, là có thật. Nhiều trường hợp
quyền dân chủ của đảng viên, của nhân dân không được tôn trọng và phát huy; hoạt
động của cơ quan dân cử nhiều khi hình thức, không có thực quyền.
Trên thế giới hiện nay, sau sự sụp đổ của Liên Xô và
các nước XHCN ở Đông Âu, một số đảng cộng sản đã hoang mang, dao động, từ bỏ
nguyên tắc tập trung dân chủ nên trên thực tế đã biến đảng thành một câu lạc bộ.
Đảng ta, từ khi ra đời cho đến nay, luôn lấy nguyên tắc tập trung dân chủ làm
nguyên tắc cơ bản trong tổ chức và hoạt động, cho nên trong những thử thách ngặt
nghèo của cách mạng, có lúc phạm phải sai lầm nhưng rốt cuộc vẫn vượt qua nhờ
luôn kiên định với nguyên tắc sống còn này. Toàn bộ Điều lệ Đảng hiện hành,
ngoài đoạn mở đầu khái quát về quá trình hình thành, bản chất, tôn chỉ, mục
đích của Đảng, tất cả các chương, điều còn lại đều thể hiện nguyên tắc tập
trung dân chủ trên các mặt hoạt động của Đảng.
Nguyên tắc tập trung dân chủ do Lênin đề xuất và chính
ông đã tiến hành một cuộc đấu tranh không khoan nhượng với những người cơ hội
trong quá trình xây dựng Đảng Bolshevik Nga, nhằm xây dựng đảng thành đội tiên
phong thực sự của giai cấp công nhân. Nói về nội dung nguyên tắc, Chủ tịch Hồ
Chí Minh có cách diễn đạt rất ngắn gọn và dễ hiểu: “Đảng tổ chức theo nguyên tắc
dân chủ tập trung. Nghĩa là: có Đảng chương thống nhất, kỷ luật thống nhất, cơ
quan lãnh đạo thống nhất. Cá nhân phải phục tùng đoàn thể, số ít phải phục tùng
số nhiều, cấp dưới phải phục tùng cấp trên, địa phương phải phục tùng Trung
ương”.
Trong nội bộ Đảng ta, những ý kiến đòi phủ nhận nguyên
tắc tập trung dân chủ ngày càng lạc lõng nhưng đáng báo động là tình trạng lợi
dụng và vi phạm nguyên tắc này. Nghị quyết Đại hội XIII của Đảng đánh giá: “Một
số cấp ủy, tổ chức đảng đã vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc tập trung dân chủ và
quy chế làm việc, thiếu trách nhiệm, buông lỏng lãnh đạo, chỉ đạo, quản lý, thiếu
kiểm tra, giám sát để xảy ra nhiều vi phạm, khuyết điểm kéo dài”. Trong bài
viết này, nhóm tác giả xin đề cập một số hình thái vi phạm nguyên tắc tập trung
dân chủ như sau:
Một là, dân chủ hình thức, giả hiệu, giả vờ, ra vẻ có
dân chủ nhưng thực chất là có rất ít hoặc không có dân chủ. Đây là “căn bệnh” ở
không ít cấp ủy, cơ quan, đơn vị. Biểu hiện cụ thể như: Sử dụng quyền lực tạo
ra sự “đoàn kết xuôi chiều”, khiến mọi người chấp nhận “im lặng” trước các vấn
đề của tập thể. Bố trí thời gian sinh hoạt dân chủ gấp gáp, chớp nhoáng khiến đảng
viên, cấp ủy viên không kịp chuẩn bị hoặc không có cơ hội bày tỏ chính kiến.
Cho đảng viên, cấp ủy viên phát biểu, biểu quyết về những vấn đề viển vông,
không thiết thực đối với chính cấp ủy, tổ chức đảng ở đó hoặc những vấn đề mà bản
thân họ không đủ thông tin, buộc phải “nhắm mắt” phát biểu hoặc biểu quyết cho
xong chuyện. Sử dụng chiêu trò “cáo mượn oai hùm”, cho rằng vấn đề này đã được
cấp có thẩm quyền quyết định để hướng lái nhận thức và quyết định của cấp dưới.
Đề nghị tập thể “dân chủ thảo luận” nhưng không chấp nhận ý kiến khác biệt. Chọn
“cử tri chuyên trách” trong các cuộc tiếp xúc cử tri của đại biểu HĐND, đại biểu
Quốc hội...
Dân chủ hình thức, giả hiệu, giả vờ giống như thuốc giả,
nó không chữa được bệnh mà còn làm mất tín nhiệm vào thuốc thật. Dân chủ hình
thức, giả hiệu, giả vờ không thể giải quyết được bất cứ mục tiêu, yêu cầu nào đặt
ra, nhưng lại xuyên tạc, làm mất ý nghĩa, vô hiệu hóa dân chủ, phá hoại mọi niềm
tin vào dân chủ thật sự. Xét trên khía cạnh đó, dân chủ hình thức, giả hiệu, giả
vờ đang là căn bệnh nguy hại nhất hiện nay, khó đấu tranh hơn cả mất dân chủ.
Ví dụ điển hình là vụ “quan lộ thần tốc” của ông Lê Phước Hoài Bảo, Giám đốc Sở
Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Quảng Nam. Ông được bổ nhiệm ở tuổi 30 “đúng quy
trình”, với sự “nhất trí cao” của tập thể thường vụ tỉnh ủy do “đồng chí bố” là
người đứng đầu?!
Hai là, lạm quyền, vượt quyền. Không ít nơi đang có
tình trạng bí thư lạm quyền, vượt quyền ban thường vụ, ban thường vụ lạm quyền,
vượt quyền ban chấp hành, ban chấp hành tự ý làm trái nghị quyết đại hội.
Sự lạm quyền, vượt quyền hiện biến tướng rất tinh vi.
Nhiều bí thư cấp ủy cố tình chuẩn bị quy chế làm việc một cách chung chung, nhiều
khoảng trống, kẽ hở để khâu tổ chức thực hiện dễ dàng hướng lái theo ý đồ của
mình. Nhiều trường hợp bí thư cấp ủy viện lý do “khẩn cấp” để không họp thường
vụ hoặc ban chấp hành, tiến hành “xin ý kiến” cá nhân từng ủy viên để dễ bề
thao túng hoặc thậm chí ra quyết định không đúng thẩm quyền.
Ba là, vi phạm kỷ luật phát ngôn. Nguyên tắc tập trung
dân chủ cho phép mọi đảng viên đều có quyền được thông tin và thảo luận các vấn
đề về Cương lĩnh, Điều lệ, đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng; biểu quyết
công việc của Đảng. Nguyên tắc cũng quy định quyền dân chủ thảo luận và bảo lưu
ý kiến của đảng viên nhưng thiểu số phải phục tùng đa số, những ý kiến của thiểu
số không được phép tuyên truyền ra ngoài. Tuy nhiên hiện nay, tình trạng “đồng
ý mà không đồng lòng”, “trong Đảng nói thế này, ra ngoài nói thế khác”, “nói một
đằng, làm một nẻo”, lúc nghỉ hưu nói khác lúc đương chức. Thậm chí, có đảng
viên luôn miệng “lập trường kiên định vững vàng” nhưng trong đời thường lại có
lời nói, việc làm hoài nghi, vi phạm nền tảng tư tưởng và Cương lĩnh, nghị quyết
của Đảng.
Bốn là, tệ tập trung quan liêu, độc đoán, gia trưởng,
chuyên quyền. Đây là kiểu vi phạm đặc trưng của những đảng viên có chức, có quyền,
nhất là những người đứng đầu. Những người này thủ tiêu dân chủ, bỏ qua hoặc sẵn
sàng đàn áp những góp ý của cấp dưới và quần chúng, biến cơ quan, đơn vị, địa
phương thành “vương quốc” riêng của mình, vô hiệu hóa những chỉ đạo của cấp
trên, ném các sáng kiến của quần chúng nhưng không có lợi cho cá nhân mình vào
thùng rác. Trong tình hình hiện nay, trước những tiến bộ đột phá trong xây dựng,
chỉnh đốn Đảng, kiểu vi phạm này có biến tướng tinh vi hơn để thích ứng. Những
người đứng đầu tìm cách biến nguyên tắc tập trung dân chủ thành bình phong để
thực hiện “lợi ích nhóm” của người đứng đầu hay một nhóm người.
Những cá nhân, tập thể thực hiện vi phạm này thường lợi
dụng quyền lực để vận động, mua chuộc, lôi kéo thậm chí đe dọa, đàn áp đảng
viên, cấp ủy viên “bỏ qua” các việc làm vi phạm nguyên tắc của mình. Khi đơn vị
có thành tích thì nhận là của cá nhân, khi đơn vị có khuyết điểm thì đổ lỗi cho
tập thể. Vì thế mới có chuyện, người đứng đầu vi phạm kỷ luật Đảng, pháp luật
Nhà nước nhiều năm liền nhưng vẫn được khen thưởng, tổ chức đảng ở đó vẫn nhiều
năm được cấp trên công nhận là tổ chức đảng trong sạch, vững mạnh tiêu biểu...
Bốn biểu hiện vi phạm trên cùng với các biểu hiện vi phạm
khác có mối liên hệ chặt chẽ với nhau, tuy hình thức biểu hiện khác nhau nhưng
đều rất nguy hại, là nguyên nhân làm suy yếu sức chiến đấu của các cấp ủy, tổ
chức đảng; là “con đường” dẫn đến chủ nghĩa cá nhân, sa vào “tự diễn biến”, “tự
chuyển hóa”.
Ba nhiệm kỳ gần đây (khóa XI, XII và XIII), Ban Chấp
hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư đã ban hành nhiều nghị quyết,
quyết định quan trọng về xây dựng, chỉnh đốn Đảng và tập trung chỉ đạo triển
khai thực hiện một cách ráo riết, quyết liệt, có hiệu quả. Toàn bộ những hoạt động
đó về thực chất đã thúc đẩy trình độ thực hiện nguyên tắc tập trung dân chủ
trong toàn Đảng lên một tầm cao mới. Để “pháp bảo” của Đảng phát huy vai trò,
tác dụng trong công cuộc xây dựng, chỉnh đốn Đảng hiện nay; cần nâng cao nhận
thức cho cán bộ, đảng viên và quần chúng về nguyên tắc tập trung dân chủ; làm
rõ nội dung, yêu cầu của nguyên tắc này trong tình hình mới; kiên trì và kiên
quyết đấu tranh phản bác những luận điệu xuyên tạc và loại bỏ những biểu hiện
vi phạm trong sinh hoạt Đảng. Cùng với đó, cấp ủy, tổ chức đảng các cấp tiếp tục
hoàn thiện, cụ thể hóa nguyên tắc tập trung dân chủ vào quy chế, quy định của cấp
mình; mở rộng dân chủ đi đôi với củng cố, tăng cường kỷ cương, kỷ luật trong mỗi
cấp ủy, tổ chức đảng.
Bảo vệ nguyên tắc tập trung dân chủ trong sinh hoạt Đảng bao giờ cũng phải đi kèm với việc thực hiện nghiêm chế độ tự phê bình và phê bình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét