Không nên hiểu kỷ luật đảng chỉ là xử lý kỷ luật cán bộ,
đảng viên vi phạm mà phải là thường xuyên siết chặt kỷ luật, kỷ cương trong Đảng,
thực hiện nghiêm các nguyên tắc tổ chức, sinh hoạt của Đảng như tập trung dân
chủ, tự phê bình và phê bình. Với phương châm giáo dục là chính, khi cán bộ sai
lầm thì phải phê bình cho đúng, tìm mọi cách dạy bảo, “không phải một sai lầm
to lớn, mà đã vội cho họ là “cơ hội chủ nghĩa”, đã “cảnh cáo”, đã “tạm khai trừ”.
Những cách quá đáng như thế đều không đúng”. Nhưng không phải tuyệt nhiên không
dùng xử phạt, vì không xử phạt sẽ mất cả kỷ luật, sẽ mở đường cho bọn cố ý phá
hoại. Trong Hiến pháp và luật pháp không có khái niệm “vùng cấm”. cho nên
phải chống sự suy thoái, tha hóa của những con “sâu mọt” theo tinh thần của
Lênin: “Không xử bắn lũ ăn của đút lót, mà xử một cách pha trò, mềm mỏng nhẹ
nhàng như vậy - đó là một điều xấu hổ cho những đảng viên cộng sản, cho những
người cách mạng. Cần phải nêu những đồng chí đã ăn hối lộ ra để cho dư luận quở
trách và cần phải đuổi họ ra khỏi Đảng” và Hồ Chí Minh: “Pháp luật phải thẳng
tay trừng trị những kẻ bất liêm, bất kỳ kẻ ấy ở địa vị nào, làm nghề nghiệp gì”.
Không chỉ bắt một tên giặc tham nhũng mà “cần phải có một biện pháp khác, biện pháp nghiêm ngặt hơn, để trừng trị chúng. Biện pháp ấy là gây nên một đạo đức để ngăn ngừa trộm cắp, gây nên một phong trào quần chúng gớm ghét, bao vây lũ giặc ấy. Biện pháp ấy là gây nên một cuộc vận động trong công nông chống trộm cắp, làm cho lũ trộm cắp “đường hoàng” cũng như trộm cắp kín đáo - không sống còn được”. Đây chính là một khía cạnh của giải pháp xây nền dân chủ.
Kỷ luật là sức mạnh của Đảng; do đó phải duy trì nghiêm kỷ luật
Trả lờiXóa