Mặc dù cách mạng 1848-1849 ở châu Âu thất bại, song đã để lại những bài học
kinh nghiệm quý báu đối với phong trào cộng sản và công nhân quốc tế:
Một là, đã phơi bày đầy đủ bản chất
chính trị của các giai cấp trong xã hội.
Giai cấp tư sản đã bộc lộ tính chất phản cách mạng. Giai cấp tiểu tư sản và nông dân
là lực lượng xã hội to lớn, có tinh thần cách mạng nhưng thiếu kiên định, lập
trường bấp bênh dễ dao động. Chỉ giai cấp vô sản là có tinh thần triệt để cách
mạng nhất. Mặc dù còn non kém về nhiều mặt, song lần đầu tiên trong lịch sử,
giai cấp vô sản đã bước lên vũ đài chính trị với tư cách là một giai cấp độc lập
và bước đầu đã nắm quyền chủ động, thúc đẩy cách mạng tiến lên không ngừng.
Hai là,
đã kiểm nghiệm thực tiễn tất cả các trào
lưu tư tưởng xã hội chủ nghĩa lúc đó. Nó đã chứng minh hùng hồn rằng chỉ
có học thuyết của C.Mác và Ph.Ăngghen - học thuyết dựa trên nền tảng xã hội vững
chắc là phong trào công nhân là duy nhất đúng, khẳng định chỉ có lý luận cách mạng,
khoa học của chủ nghĩa Mác mới đảm bảo là vũ khí tư tưởng, định hướng đấu tranh
cho giai cấp vô sản.
Ba là, đã làm sâu sắc hơn mâu thuẫn
đối kháng giai cấp. Các
mâu thuẫn cơ bản nhất của xã hội tư bản bộc lộ bản chất, đã giúp giai cấp vô sản
gạt bỏ những mơ hồ, ảo tưởng của mình đối với giai cấp tư sản. Vì thế, những trận
chiến đấu quyết liệt hơn giữa giai cấp vô sản với giai cấp tư sản không thể
tránh khỏi. Cách mạng 1848-1849 đã dọn đường, chuẩn bị địa bàn cho cuộc cách mạng
xã hội chủ nghĩa.
Bốn là, để lại bài học về liên
minh giai cấp. Để giành thắng lợi
trong cách mạng, giai cấp vô sản phải liên minh với các lực lượng dân chủ tiến
bộ khác, đặc biệt là liên minh với nông dân, một lực lượng xã hội đông đảo, phải
tìm cách lôi kéo họ về phía mình, tách họ ra khỏi ảnh hưởng của giai cấp tư sản
và các thế lực phản động khác. Giai cấp vô sản phải sử dụng bạo lực cách mạng để
“đập tan”, “phá hủy” bộ máy nhà nước của
giai cấp tư sản, thiết lập nền chuyên chính cách mạng của giai cấp công nhân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét