Sử dụng chiêu bài này, các thế lực thù
địch tiến hành rất nhiều thủ đoạn nguy hiểm. Trước hết, họ vu cáo, xuyên tạc,
bóp méo tình hình dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam, ra sức tuyên truyền, cổ súy
cho dân chủ tư sản phương Tây. Họ cho rằng, chế độ xã hội ở Việt Nam là độc
tài, toàn trị. Họ lợi dụng những hạn chế, yếu kém trong quản lý xã hội, sơ hở,
thiếu sót của ta trong quản lý, điều hành đất nước hoặc những vấn đề bức xúc
trong xã hội để lôi kéo, kích động nhân dân vào các hoạt động biểu tình, gây
mất ANCT - TTXH. Họ ra sức tuyên truyền, cổ vũ, cường điệu hóa các giá trị dân
chủ tư sản, tuyệt đối hóa tính toàn cầu, tính phổ cập của quyền con người với
luận điểm “nhân quyền cao hơn chủ quyền”, “lợi ích cá nhân cao hơn lợi ích cộng
đồng, quốc gia”, tuyệt đối hóa các giá trị phổ quát về quyền con người theo mô
hình của phương Tây; xuyên tạc, vu cáo Việt Nam vi phạm quyền cơ bản của con
người, đàn áp “những người bất đồng chính kiến”... Từ chỗ cho rằng, quyền
con người là tuyệt đối, bất biến, các thế lực thù địch đã giải thích nhân quyền
là tự do thực hiện quyền mà không bị cấm đoán, không bị giới hạn nhằm cổ súy hoạt động lợi dụng nhân quyền vi phạm pháp luật nước ta. Họ đặc biệt đẩy mạnh
các chiến dịch phá hoại tư tưởng khi nước ta diễn ra những sự kiện chính trị
quan trọng hay khi Việt Nam tham gia các hội nghị quan trọng của Liên hợp quốc
hòng hạ thấp uy tín Việt Nam trên trường quốc tế.
Chúng
dùng dân chủ, nhân quyền làm điều kiện để gây sức ép, can thiệp vào nội bộ nước
ta. Họ tìm cách gắn vấn đề viện trợ, hợp tác kinh tế với các điều kiện về dân
chủ, nhân quyền trong quan hệ ngoại giao với Việt Nam; đòi nước ta phải chấp
nhận đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, cải cách chính trị, cải cách dân
chủ, pháp luật theo kiểu phương Tây. Thông qua các buổi điều trần, họp báo, hội
thảo của Quốc hội Mỹ, các nước châu Âu để gây sức ép buộc Việt Nam phải có
những “tiến bộ cụ thể về nhân quyền, tôn giáo”. Thông qua các diễn đàn công
khai như hội thảo, hội nghị khoa học, những buổi tiếp xúc, đối thoại với các cơ
quan chức năng của Việt Nam, họ yêu cầu ta phải đưa ra các lộ trình thực hiện
các điều ước quốc tế về dân chủ, nhân quyền, thành lập Tòa án Hiến pháp ở nước
ta. Họ còn gửi thư, bản kiến nghị tới Liên hợp quốc, Quốc hội, Chính phủ các
nước, lãnh đạo Đảng, Nhà nước ta để phản đối việc chính quyền bắt giữ, xét xử
một số đối tượng chống đối trong nước, đòi trả tự do cho cái gọi là “tù nhân
lương tâm”. Lợi dụng việc chính quyền đấu tranh, xử lý số đối tượng bất mãn, cơ
hội chính trị vi phạm pháp luật, họ đã tạo cớ, vu cáo chính quyền vi phạm dân
chủ, nhân quyền, đàn áp người “bất đồng chính kiến” và những người “yêu nước”,
kêu gọi sự can thiệp của cộng đồng quốc tế.
Chúng ra sức xuyên tạc rằng, chế độ
độc đảng ở Việt Nam là trở ngại lớn nhất trong quá trình dân chủ hóa ở Việt
Nam, muốn có dân chủ thực sự thì Việt Nam nên xóa bỏ chế độ độc đảng. Thông qua
đó, họ tập hợp lực lượng hình thành các tổ chức dưới danh nghĩa “bảo vệ dân
chủ, nhân quyền”, “yêu nước” như: “Hội phụ nữ nhân quyền”,“Nhóm công dân tự
do”, “Nhóm tuổi trẻ yêu nước”... Họ thúc đẩy sự ra đời của các khuynh hướng dân
chủ cực đoan, phát triển “xã hội dân sự”, hình thành các tổ chức chính trị, hội
nhóm bất hợp pháp; tạo dựng ngọn cờ tập hợp lực lượng chống phá từ bên trong.
Họ còn tuyên truyền, vận động số người có biểu hiện cơ hội, bất mãn ký tên vào
kiến nghị, tuyên bố… nhằm đưa ra yêu sách “dân chủ, nhân quyền”, “bảo vệ chủ
quyền”… Họ còn vận động các tổ chức quốc tế trao “giải thưởng nhân quyền” cho
các đối tượng bất đồng chính kiến, hay những đối tượng vi phạm pháp luật bị ta
bắt, xử lý ở trong nước… nhằm cổ súy, khích lệ số đối tượng trong nước hoạt
động quyết liệt, tích cực hơn.
Các
thế lực thù địch triệt để tác động Quốc hội Mỹ, EU và các nước phương Tây thông
qua các dự luật, nghị quyết, báo cáo thường niên... với nội dung xuyên tạc tình
hình dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam, vu cáo Việt Nam vi phạm dân chủ, nhân
quyền, đàn áp tôn giáo nhằm làm cho cộng đồng quốc tế hiểu không đúng tình hình
trong nước, điển hình như: Báo cáo Tự do tôn giáo quốc tế của Bộ Ngoại giao Mỹ;
Báo cáo tình hình nhân quyền thế giới hằng năm của Anh, Úc; Nghị quyết của Nghị
viện châu Âu... Trong đó, chỉ riêng Hạ viện Mỹ hằng năm đã liên tục thông qua
nhiều dự luật, nghị quyết về tình hình nhân quyền tại Việt Nam. Báo cáo thường
niên của các tổ chức quốc tế, như: Tổ chức Theo dõi nhân quyền (HRW), Tổ chức
Ân xá Quốc tế (AI); Nhà Tự do (FH), Ủy ban bảo vệ nhà báo (CPJ)... mặc dù phải
thừa nhận Việt Nam có “chuyển biến tích cực” về dân chủ, nhân quyền nhưng vẫn
xuyên tạc Nhà nước ta vi phạm dân chủ, nhân quyền. Họ còn tìm cách thông qua
các chính khách cực đoan tác động đưa Việt Nam trở lại danh sách “các nước cần
quan tâm đặc biệt về tôn giáo” (CPC) để áp dụng các biện pháp “trừng phạt” đối
với nước ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét