Nói
đến đạo đức Hồ Chí Minh thì không chỉ người Việt Nam chân chính, mà rất nhiều
người trên thế giới, thậm chí cả những người không cùng chiến tuyến với Người đều
phải nể trọng. Bởi lẽ, Hồ Chí Minh là hiện thân của lòng nhân ái cao cả, thấm
đượm chủ nghĩa nhân văn, nhân đạo sâu sắc. Người luôn tìm cách giác ngộ cho mọi
người về quyền con người, tố cáo mạnh mẽ tội ác, áp bức, bất công của thực dân,
đế quốc xâm lược và nô dịch những dân tộc nhược tiểu với bằng chứng thuyết phục
nhất. Vì lẽ đó, Người là một chiến sĩ tiên phong trong sự nghiệp đấu tranh chống
xâm lược, giải trừ chủ nghĩa thực dân, chống mọi áp bức đối với con người; đồng
thời, luôn có khát vọng xây dựng một xã hội mới tốt đẹp - xã hội xã hội chủ
nghĩa. Hồ Chí Minh luôn dành tình cảm nồng hậu và sự chăm lo mọi bề đối với người
lao động, đặc biệt là những người bị yếu thế trong cuộc sống. Người luôn gần
dân, hiểu dân, vì dân, phấn đấu cho sự cường thịnh của dân tộc, trung thành với
lý tưởng của Đảng: đưa dân tộc Việt Nam đi lên chủ nghĩa cộng sản. Người hiến cả
đời cho dân tộc và “chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc, là làm sao cho nước
ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm
ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. Người luôn lo trước cái lo thiên hạ, vui sau
cái vui thiên hạ. Hồ Chí Minh đưa ra và tích cực thực hành quan điểm: Đảng phải
“là người lãnh đạo, là người đầy tớ thật trung thành của nhân dân”; người cách
mạng phải là người phục vụ nhân dân, “sẵn sàng vui vẻ làm trâu ngựa, làm tôi tớ
trung thành của nhân dân”. Người nói: “Đảng không phải làm quan, sai khiến quần
chúng mà phải làm đầy tớ cho quần chúng và phải làm cho ra trò, nếu không quần
chúng sẽ đá đít”. Ngay cả chức Chủ tịch nước của mình, Người cũng nói là “Tôi
tuyệt nhiên không ham muốn công danh phú quý chút nào. Bây giờ phải gánh chức
Chủ tịch là vì đồng bào ủy thác thì tôi phải gắng sức làm, cũng như một người lính
vâng mệnh lệnh của quốc dân ra trước mặt trận. Bao giờ đồng bào cho tôi lui,
thì tôi rất vui lòng lui”. Hồ Chí Minh là một trong những lãnh tụ tiêu biểu nhất
trên thế giới có cuộc sống cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư - những đặc
tính cao đẹp của con người chân chính như một lẽ tự nhiên: “Trời có bốn mùa:
Xuân, Hạ, Thu, Đông. Đất có bốn phương: Đông, Tây, Nam, Bắc/ Người có bốn đức:
Cần, Kiệm, Liêm, Chính. Thiếu một mùa, thì không thành trời/ Thiếu một phương,
thì không thành đất. Thiếu một đức, thì không thành người”.
Đó
cũng chính là những nội dung, giá trị cốt lõi của đạo đức mới - đạo đức cách mạng
được Người đúc kết và thực hành. Giá trị đạo đức truyền thống và đạo đức cách mạng
được hội tụ, giao thoa và cộng hưởng trong nhân cách của Người, trở thành khuôn
mẫu lý tưởng cho đạo đức xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Cuộc đời của Người là sự
trọn vẹn của các giá trị chân - thiện - mỹ, không bị tha hóa. Từ thuở thiếu
niên cho đến phút lâm chung, từ lúc hàn vi với thân phận của một người dân nô lệ,
luôn bị mật thám đế quốc theo dõi, bị tù đày, bị xử án tử hình vắng mặt đến khi
trở thành Chủ tịch nước, Người luôn thủy chung với chính mình, tịnh tâm tu dưỡng
giữa muôn vàn cái động, cái biến thiên của sự đời và không hề bị suy chuyển trước
mọi sự cám dỗ của quyền lực, tiền bạc, v.v. Hồ Chí Minh còn là hiện thân của
tình đoàn kết, hòa bình, hữu nghị, hợp tác cùng phát triển của các dân tộc trên
thế giới. Nhân loại tiến bộ trên thế giới thấy ở Người niềm tin vào cuộc đấu
tranh vì sự tiến bộ của con người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét