Cuộc Tổng tiến công nổi dậy Xuân Mậu
Thân 1968 đã khiến chính quyền Giôn-xơn phải chấm dứt ý đồ “đánh nhanh, thắng
nhanh”, đặt ra cho quân đội viễn chinh Mỹ “một cuộc chiến
tranh kéo dài không bao giờ dứt”. Mỹ buộc phải thay đổi chiến lược, tuyên bố
“phi Mỹ hóa” chiến tranh, tức thừa nhận thất bại của “chiến tranh cục bộ”, chấm
dứt không điều kiện chiến tranh phá hoại miền Bắc, chấp nhận đàm phán ở Pari để
bàn về chấm dứt chiến tranh ở Việt Nam.
Với nhóm người Việt ở nước ngoài và vài
nhà văn, ký giả nước ngoài tập trung xuyên tạc về cái gọi là “Thảm cảnh tắm máu
dân thường” của “bàn tay Việt Cộng”. Họ cũng đăng “tiểu thuyết” và “truyện ngắn”
trên một vài tờ báo văn nghệ in giấy hoặc điện tử với thủ đoạn thường là dựa
vào các “hồi ký” hoặc sự “kể lại” của
các tướng lĩnh ngụy quyền hay một vài chính khách trong xã hội cũ, hoặc quá khứ
của chính mình. Ngoài mục tiêu chính là “tái hiện” cảnh “chết chóc thảm thương”
của dân thường và “phía bên kia” (Việt Cộng), nhóm này quyết liệt phủ nhận sự
thắng lợi của “Cộng sản”, coi sự kiện Mậu Thân là một “thảm bại Việt Cộng” còn
ngày 30/4/1975 là “Quốc hận”, Cộng sản chỉ tạm chiếm “Sài gòn” do Tổng thống
Thiệu sai lầm về sách lược… cái thâm hiểm ở chỗ văn thì hư cấu với các chi tiết,
tình tiết lâm ly giả mạo nhưng lại kèm theo hình minh họa như thật nên dễ đánh
lừa cảm giác người đọc: đây là sự thật! Thực tế, có “tác phẩm” được dịch ra tiếng
Anh khá ầm ĩ, song chất lượng dở lại đậm tính chính trị cơ hội nên bị phản đối
và nhạt dần nhưng vẫn dai dẳng sống, thậm chí lại bùng lên khi có cơ hội rồi lại
tắt. Sự xuyên tạc chủ yếu tiếp nữa là khuếch đại sự sai lầm của quân ta, từ mất
đoàn kết nội bộ cấp cao nhất đến sai lầm tiếp cận mục tiêu của từng trận đánh.
Với nhóm người ngoài nước sự xuyên tạc lại nhằm vào sự “say máu” của “Việt Cộng”,
miêu tả quân đối phương” chỉ là những “khẩu súng” biết bắn và “tàn sát”, ý đồ
chung chỉ là xuyên tạc để hạ bệ uy tín những đồng chí lãnh đạo cao nhất, cũng
là cách hạ bệ uy tín của Đảng và chế độ ta.
Bất kỳ ai cũng có quyền nhận thức lại một
sự kiện lịch sử nào đó nhưng phải trên cơ sở tôn trọng tối đa sự thật và vì mục
đích “ôn cố tri tân”, hiểu xưa để biết nay sâu sắc hơn, hiểu lịch sử để làm cho
hiện tại và tương lai là một tốt đẹp hơn. Cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Xuân
Mậu Thân 1968 là một trong những trang sử bằng vàng khắc ghi những chiến công
chói lọi của quân và dân ta, những ai cố tình phủ nhận điều ấy sẽ chỉ là đường
viền mờ để làm sáng thêm, nổi bật thêm hình ảnh lộng lẫy của nội dung bức tranh
ấy mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét