Trong bối cảnh hiện nay, độc
lập, tự chủ là
yêu cầu có tính nguyên tắc trong quá trình hội nhập quốc tế của nước ta. Độc lập, tự chủ phải toàn diện trên tất cả các lĩnh vực.
Trên lĩnh vực chính trị, nội dung này thể hiện trên một số vấn đề chủ yếu như
sau:
Một
là, độc lập, tự chủ về chính
trị có nghĩa là tự mình xác định mục tiêu, con đường phát triển đất nước; hoạch
định đường lối, chủ trương, chiến lược phát triển; xác lập và duy trì thể chế
chính trị, không chấp nhận bất cứ sự can thiệp nào từ bên ngoài.
Hai
là, độc lập, tự chủ về chính
trị được thể hiện cả trong đối nội và đối ngoại, cả kinh tế, văn hoá, xã hội
và QP-AN... Quá trình hội nhập và tự do hoá kinh tế có tác động đến nhiều
lĩnh vực đối nội. Thứ nhất, quyền lực Nhà nước phải điều chỉnh, phạm
vi và cách thức can thiệp của Nhà nước vào đời sống kinh tế-xã hội có nhiều
thay đổi. Việc thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp của Nhà nước
chịu sự giám sát, phản biện xã hội ngày càng tăng. Quyền tài phán tối cao của
Nhà nước, Chính phủ, quốc gia đối với các vấn đề đối nội và đối ngoại của đất
nước vẫn tiếp tục được khẳng định, nhưng phải gắn với hàng loạt trách nhiệm
ngày càng lớn, ngày càng nặng nề. Thứ hai, sự giao thoa giữa khu vực
công quyền và khu vực thị trường trở nên phức tạp, các lợi ích công, tư đan
xen, chồng chéo, dễ tạo điều kiện cho các hành vi tham nhũng, móc ngoặc; thách
thức nghiêm trọng hiệu lực thực thi luật pháp, làm tổn hại quyền lực của Nhà nước. Thứ
ba, yêu cầu dân chủ hoá xã hội gia tăng mạnh mẽ, bao gồm cả các hoạt động
của Đảng và Nhà nước; người dân ngày càng hiểu biết hơn về chính trị, nhận thức
tốt hơn về các quyền công dân, quyền con người, cũng như kỹ năng thực thi các
quyền đó và nhấn mạnh cả nhu cầu tham gia vào các hoạt động chính trị.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét