Thứ Năm, 23 tháng 1, 2020

YÊU NƯỚC KHÔNG ĐỒNG NGHĨA VỚI YÊU ĐẢNG???

Xin mạn phép nói thẳng đó là một tư tưởng cực kỳ ngu xuẩn. Việt Nam ngày nay là Việt Nam thời đại Hồ Chí Minh. Nền Hòa bình - Độc lập - Tự chủ mà Việt Nam có ngày nay là do Đảng lãnh đạo nhân dân Việt Nam từ đánh tan ách gông cùm, cho đến đánh tan những kẻ thù ngoại bang xâm lược mà có.
Đảng là nơi tập hợp những người con ưu tú nhất của đất nước Việt Nam một cách toàn diện về Chính trị - Quân sự - Kinh tế. Là ngọn cờ đầu, tập hợp những người con ưu tú tiên phong, tích tụ tinh hoa ngàn năm của dân tộc Việt Nam mà hun đúc nên. Qua quá trình lịch sử từ chỗ Việt Nam mất tên khỏi bản đồ đi đến chỗ như hôm nay, Đảng ta đã trải qua một quá trình tôi luyện lâu dài, liên tục sửa chữa những điểm yếu kém để mà tiến bộ, phù hợp với từng giai đoạn phát triển của Tổ quốc. Được như thế đó là nhờ Đảng ta đã biết mở cửa tự do cho mọi thành phần ưu tú nhất của đất nước được tham gia vào Đảng.
Thử hỏi đến Đảng là ngọn cờ đưa đường dẫn lối cho dân tộc Việt Nam tiến bước mà cũng không yêu, thì làm sao có thể gọi là yêu nước? Đúng ra trách nhiệm của một người công dân Việt Nam là phải luôn phấn đấu, luôn tiến bộ để mà có đủ sức, đủ tài góp sức cho Đảng, đồng thời cũng là góp sức cho đất nước. Dùng sức dùng tài của bản thân để giúp Đảng ngày càng tiến bộ, để Việt Nam tiến bước nhanh hơn, mau chóng mà trở nên Phồn vinh - Cường thịnh. Đó mới thực là yêu nước. Chứ không phải sống ảo tưởng, tự cho cái tôi bản thân là chân lý, rồi vẽ vời ra tư tưởng ngu xuẩn yêu nước không đồng nghĩa với yêu Đảng. Thử hỏi một quốc gia không có ngọn đuốc nào soi đường dẫn lối, kkông kết tinh được tinh hoa dân tộc thì quốc gia đó có còn là quốc gia? Nhân dân của quốc gia đó sẽ hướng về đâu để tiến bước?
Một quốc gia mà nhân dân cứ mỗi người một hướng, tự mỗi người ai cũng cho cái tôi bản thân là nhất, tự yêu nước theo cách riêng kkông nguyên tắc, không gì soi đường thì sẽ trở nên tán loạn, quốc gia như thế sẽ tan đàn xẻ gánh. Đó là một chân lý vô cùng dễ hiểu chứ không có gì là cao siêu.
Chỉ khi yêu Đảng thì mới xuất phát từ lòng thực tâm mà giúp Đảng tiến bộ. Cũng như yêu cha, yêu mẹ, yêu con cái, yêu người con gái mến thương, yêu bạn bè thì mới bỏ thời gian ra để mà cùng giúp nhau tiến bộ. Còn không yêu thì chỉ đơn thuần là đang cố thể hiện cái tôi bản thân ra mà ép buộc người khác, trong khi chính bản thân mình thì cái tài cái đức chả đâu vào đâu. Đất nước cần chỗ để người tài đức tụ họp, tích lũy tinh hoa dân tộc để mà muôn người mỗi nẻo cùng hướng về, để mà tích tụ sức mạnh to lớn vô cùng của nhân dân để đưa Việt Nam trở nên Phồn vinh - Cường thịnh. Chứ đất nước Việt Nam không phải cái chỗ để kẻ này kẻ kia, tài đức chưa đến đâu mà cứ thích thể hiện cái tôi cá nhân.
Yêu Nước tức không yêu Đảng??? Vậy yêu nước là yêu cái gì? Đường lối cụ thể, các giá trị cụ thể là gì? Có gì nằm ngoài tinh hoa Đảng không? Có gì vượt qua nổi Tư tưởng Hồ Chí Minh vĩ đại mà Đảng lấy đó làm ngọn đuốc soi đường để Đảng tiến lên? Có gì vượt nổi tinh hoa tích lũy từ xương máu hàng triệu người đánh ngoại xâm mà gây dựng nên Đảng như hôm nay? Yêu thì phải rõ ràng chứ không phải cứ vịn vào chữ yêu rồi cái gì cũng mơ mơ hồ hồ. Hay là nói yêu thì là yêu dân chủ Mỹ? Yêu Đảng Việt Tân? hay là yêu ngụy quyền Sài gòn. Bởi vì những thứ đó đều không có đường lối rõ ràng, các giá trị đâu có rõ ràng. Và lịch sử hơn 85 năm qua đã chứng minh những thứ đó là phản dân tộc Việt Nam. Đi đến đâu thì tang thương, chết chóc, đổ nát đến đó. Syria, Libi, Iraq... còn chưa đủ để chứng tỏ? Việt Nam từ ách gông cùm đi đến ngày hôm nay còn chưa đủ để chứng tỏ?
Những kẻ tài đức không đủ, chỉ biết dựa vào những thứ mơ hồ mà yêu nước không yêu Đảng này nọ thì đã thể hiện quá rõ sự suy thoái chính trị, suy đồi đạo đức. Chúng đã và đang đi trên con đường phản Đảng, phản lại nhân dân Việt Nam, phản lại đất nước Việt Nam. Hoặc cũng có thể là chính sự yếu kém trong tư tưởng nên bị bọn phản dân tộc lợi dụng, làm cho đầu óc mụ mị, rồi cũng đi trên con đường phản Đảng, phản lại nhân dân Việt Nam, phản lại đất nước Việt Nam mà không hay biết.


2 nhận xét: