Có
thể thấy, uy tín giả rất nguy hại, nó tác động và làm suy yếu tổ chức, tập thể,
làm méo mó động cơ phấn đấu của cá nhân. Nó ngấm ngầm phá vỡ mối đoàn kết trong
tập thể; tạo ra môi trường, tâm lý không lành mạnh với sự ghen ghét, độ kỵ,
nghi ngờ trong các thành viên và làm suy giảm hiệu quả công việc của tập thể.
Đặc biệt, nếu tổ chức, tập thể không tỉnh táo, dũng cảm để nhận diện và đấu
tranh thì uy tín giả sẽ trở thành bình phong để những kẻ cơ hội tiến thân, lọt
qua các quy trình để “chui sâu, leo cao” vào các vị trí lãnh đạo, quản lý cao
hơn.
Uy
tín giả gây tác hại khôn lường, nhưng nhận diện không hề đơn giản vì nó được
che đậy tinh vi bằng nhiều thủ đoạn, nó nằm sâu trong động cơ, lợi ích cá nhân
của một bộ phận cán bộ lãnh đạo. Phát hiện ra nó phải nhìn nhận từ phẩm chất,
năng lực thật sự, đặc biệt là phong cách, phương pháp, tác phong công tác của
cán bộ đó. Xem đạo đức, trình độ có tương xứng với cương vị, chức trách không,
có độc đoán, gia trưởng hay mị dân, dân chủ giả hiệu không, có thổi phồng thành
tích của mình không?...
Nguyên nhân tạo nên uy tín giả có cả khách quan và chủ quan. Đó là do công tác giáo dục, quản lý đội ngũ cán bộ chưa chặt chẽ, tinh thần dân chủ, tính đấu tranh phê bình, tự phê bình trong tập thể không cao hoặc bị vô hiệu hóa. Bản thân một số cán bộ không có phẩm chất, năng lực đáp ứng chức trách nhiệm vụ được giao, không có nhận thức đúng về uy tín, động cơ sai trái, nhằm mục đích cá nhân, không chịu tu dưỡng, rèn luyện... Lúc sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh từng cho rằng, chủ nghĩa cá nhân là chỉ chăm lo vun vén cho lợi ích riêng, đặt lợi ích của cá nhân, của gia đình mình lên trên lợi ích chung của giai cấp, của dân tộc, “miễn là mình béo, mặc thiên hạ gầy”, nó là nguồn gốc của những “căn bệnh” làm hư hỏng đội ngũ cán bộ, đảng viên, tha hóa Ðảng. Người cũng khẳng định: Chủ nghĩa cá nhân như một thứ vi trùng độc hại, tồn tại dai dẳng trong mỗi người cán bộ, đảng viên, luôn chờ cơ hội để trỗi dậy; là nguy cơ làm suy yếu Đảng, giảm lòng tin của quần chúng đối với Đảng. Người coi chủ nghĩa cá nhân là giặc nội xâm, kẻ thù của những người cách mạng. Người nói: “Địch bên ngoài không đáng sợ. Địch bên trong đáng sợ hơn, vì nó phá từ trong phá ra”, “Muốn đánh thắng kẻ địch bên ngoài thì trước hết phải đánh thắng kẻ địch bên trong của mỗi chúng ta là chủ nghĩa cá nhân”.
Chủ nghĩa cá nhân làm gì cũng nghĩ tới lợi ích riêng mình, không quan tâm đến lợi ích tập thể; sinh ra thói hư, tật xấu như: Lười biếng, suy bì, kiêu căng, kèn cựa, nhút nhát,… Do đó chúng ta phải đấu tranh để loại bỏ chủ nghĩa cá nhân.
Trả lờiXóaUy tín giả gây tác hại khôn lường, nhưng nhận diện không hề đơn giản vì nó được che đậy tinh vi bằng nhiều thủ đoạn, nó nằm sâu trong động cơ, lợi ích cá nhân của một bộ phận cán bộ lãnh đạo.
Trả lờiXóa