Nhiều bạn có quan điểm rằng, cứ mỗi lần tàu gây hấn là họ
sẽ nghĩ đến ngay dựa vào Mỹ để chống tàu, hoặc không sẽ nói đại loại rằng Đảng
và Nhà nước không dám chống tàu, nếu như đây không phải sự khích tướng
kiểu như bọn xã hội đen hay live trym để lấy số trên facebook, thì rõ ràng đó
là sự ngu dốt không thể biện minh, yếu tố làm nên sức mạnh để bảo vệ Tổ Quốc không
chỉ là sức mạnh từ bộ máy chính trị, ngoại giao và sức mạnh xuất phát từ lịch
sử, mà điều đầu tiên muốn bảo vệ được Tổ quốc thì các bạn phải rũ bỏ được cái
não trạng nô lệ khỏi tư duy của các bạn đã rồi hãy tính.
Như chúng ta đã biết, những
tranh chấp ở Quần Đảo Trường Sa có nhiều nước tranh chấp. Trong đó bao gồm:
Brunei, Trung Hoa Dân Quốc (Đài Loan), Malaysia, Philippines, Cộng hoà Nhân dân
Trung Hoa (Trung Quốc) và Việt Nam. Tổng trong số tranh chấp hiện tại có 6
nước, Asean có 4 nước cùng tranh chấp gồm có Việt Nam, Philippines, Malaysia,
Brunei. Trong đó, Trung Quốc đưa ra cái gọi là đường 9 đoạn (đường lưỡi bò) để
tuyên bố chủ quyền với toàn bộ biển đông trong đó bao gồm cả quần đảo Trường Sa
và nó đe doạ trực tiếp tới toàn bộ chủ quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán
của các nước trong khối Asean, không chỉ riêng Việt Nam.
Mỹ - nhà tài trợ lớn
cho tất cả các cuộc xung đột trên thế giới từng kêu gọi Asean thành lập liên
minh quân sự Asean để chống Trung Quốc và bị Việt Nam thẳng tay bác bỏ. Như
chúng ta thấy, đối đầu với Trung Quốc trên các vùng tranh chấp chỉ có Việt Nam,
còn lại tất cả đã đánh bài ngả.
Trên thực tế, Việt Nam không
tham gia liên minh quân sự là đúng, vì chúng ta bảo vệ chủ quyền chứ không
chống ai cả. Tình hình Asean hiện nay có thể hình dung được như sau,
Philippine, Thái Lan, Singapore là chư hầu của Mỹ, Myanma đang rối ren nát như
tương bần vì “dân chủ” hóa, Malaysia lao dốc bởi hiệu ứng “hậu Mahathia”,
Indonesia chìm trong nợ nần và tham nhũng...
Hơn ai hết, Mỹ hiểu rõ
để đối đầu với thực lực của Trung Quốc hiện tại thì chẳng khác nào tự sát. Bởi
vậy nên cứ khích bên này một tí, khích bên kia một tí nếu có chuyện xảy ra thì nhảy
vào dấy máu ăn phần. Cứ mỗi lần Trung Quốc gây hấn là Mỹ lại làm một tour đi
khắp Asean để lên án. Không khác gì năm xưa Mỹ dùng Ly Gián Kế để bẽ gãy liên
minh Trung - Xô khiến cho khối XHCN đông âu sụp đổ.
Tranh chấp trên biển
đông nói chung và khu vực quần đảo Trường Sa nói riêng nó là tranh chấp đa
phương và lâu dài, trong cuộc tranh chấp này, người nào nổ súng trước người đó
thua. Nếu Việt Nam châm ngòi trước rất dễ trở thành một cuộc chiến tổng lực,
khi đã biến thành một cuộc chiến tổng lực kéo theo đó là hệ luỵ sinh mạng của
hàng chục triệu con người, sự sụp đổ của nền kinh tế, sự tồn vong của một đất nước
chỉ là vấn đề thời gian, nếu xảy ra trường hợp Mỹ - Trung đi đêm bắt tay với
nhau để xé Việt Nam ra làm nhiều mảnh hòng chia chác như năm 1954, thì ai sẽ
là người chịu trách nhiệm trước lịch sử về vấn đề này? Sẽ không bao giờ có một Hồ Chí Minh hay Lê Duẩn thứ 2 để nhất thống dân tộc và đất nước chúng ta
thêm một lần nữa, không tin, các bạn cứ nhìn Lybia, thì sẽ rõ.
Việt Nam đang duy trì
chính sách “3 Không - 4 Tránh”. Đó là: “không liên minh quân sự với nước ngoài;
không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự để chống lại nước khác; không dùng vũ
lực hoặc đe dọa sự dụng vũ lực với nước khác
và tránh cô lập về quân sự; tránh cô lập về kinh tế; tránh cô lập về
ngoại giao; tránh bị lệ thuộc về chính trị” là chính sách khôn ngoan. Nếu dựa
vào thế lực này để chống thế lực khác thì không sớm muộn gì đất nước chúng ta
sẽ là một bãi chiến trường như Ukraina, và khi đó, xác của nhân dân sẽ lại chất
đầy đường như người hồi giáo hành hương ở Mecca.
Vậy nên, yêu nước cần
có trái tim nóng và cái đầu thật lạnh. Bởi sự tế vi trong quan hệ bang giao lợi
ích đan xen giữa các nước, bao nhiêu thủ đoạn mưu mô về chính trị cũng rình rập
thì ta phải tính toán, phải cân nhắc, phải xem xét, chứ tuyệt đối không thể để
cho lòng yêu nước mù quáng nó chi phối hết mọi hành động và suy nghĩ của các
bạn. Chiến tranh là điều không bao giờ mong muốn, hãy để cho quốc tế biết chúng
ta gìn giữ chủ quyền trong hòa bình và thượng tôn luật pháp quốc tế, những xung
đột, va chạm gây nóng trên biển nếu được cả hai bên công nhận và kích động nó rất
dễ biến thành cuộc chiến tranh. Vì thế, mong các bạn hãy hiểu, khoan sức dân ra
để lấy vận nước làm trọng. Tích trữ, rèn luyện, củng cố quân đội trong thời
bình là để ngăn chặn chiến tranh xảy ra, chứ không phải tìm nó để giải quyết
vấn đề.
Mỗi người dân Việt Nam yêu nước hãy hết sức tỉnh táo, bình tĩnh, kiên quyết, kiên trì, nhận thức rõ luận điệu xuyên tạc, kích động chống phá của các thế lực thù địch để có hành động đúng.
Trả lờiXóaBạn nói rất đúng, tôi cũng nghĩ như vậy
Xóa