Thực tế cho thấy, không thể có quyền tự do tôn giáo
tuyệt đối. Xét về bản chất, tôn giáo là một tổ chức tập hợp những người tin
theo một đối tượng tôn thờ, được sắp xếp theo cơ cấu nhất định. Mọi tổ chức tồn
tại, hoạt động trong xã hội đều phải chịu sự quản lý, giám sát của Nhà nước,
tuân thủ quy định của pháp luật. Do vậy, các tôn giáo phải chịu sự quản lý của
Nhà nước, phải chấp hành quy định của pháp luật. Việc ban hành các văn bản pháp
luật để tiến hành quản lý nhà nước đối với các tôn giáo là nhu cầu tất yếu,
khách quan của mọi quốc gia trên thế giới
Điều 18 Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị
quy định: “Quyền tự do bày tỏ tôn giáo hoặc tín ngưỡng chỉ có thể bị giới hạn bởi
pháp luật và khi sự giới hạn đó là cần thiết để bảo vệ an ninh, trật tự công cộng,
sức khỏe hoặc đạo đức xã hội hoặc để bảo vệ quyền và tự do cơ bản của người
khác”.
Ở nhiều nước trên thế giới, hoạt động tôn giáo cũng phải
tuân thủ luật pháp như: Điều 26, Luật của Cộng hòa Pháp về tách Giáo hội khỏi
Nhà nước quy định: “Việc tụ tập để thực hiện các nghi lễ tôn giáo phải báo cáo
và chịu sự kiểm soát của các cơ quan chính quyền có chức năng gìn giữ trật tự
công cộng. Ở những nơi chuyên vào việc thờ tự và thực hành nghi lễ tôn giáo cấm
việc hội họp có tính chất chính trị”. Điều 27 quy định: “Các nghi lễ, các cuộc
rước tôn giáo tiến hành bên ngoài khu vực nhà thờ và việc kéo chuông phải tuân
theo những quy định của chính quyền tỉnh, thành phố”.
Luật pháp Cộng hòa Bỉ quy định trách nhiệm hình sự đối
với những giáo sĩ có hành vi và lời nói xúc phạm tới Chính phủ, luật pháp, sắc
lệnh của nhà vua cũng như đối với các hoạt động của chính quyền.
Ở Cộng hòa Liên bang Đức, giáo sĩ cũng bị truy cứu
trách nhiệm hình sự như công dân khác trong trường hợp vi phạm hiến pháp, pháp
luật. Cũng ở Đức, các giám mục Thiên chúa giáo khi nhậm chức phải tuyên thệ:
“Tôi xin thề và hứa sẽ tôn trọng Chính phủ hợp hiến. Chiểu theo nghĩa vụ phải
quan tâm tới lợi ích của Nhà nước Đức trước bất kỳ sự gì khả dĩ tác hại tới lợi
ích đó”.
Ở Mỹ, hoạt động của các tổ chức tôn giáo được quản lý
theo luật pháp của các bang. Luật của các bang quy định về hoạt động tôn giáo
có những điểm khác nhau về chi tiết, song nhìn chung đều dựa trên yêu cầu thống
nhất trong toàn liên bang như: Việc đăng ký thủ tục bắt buộc đối với các tổ chức
tôn giáo trong toàn liên bang, lệ phí phải nộp cho chính quyền về việc đăng ký
là 15 đô la; các cơ quan chính quyền của bang trực tiếp thi hành việc giám sát
các hoạt động của các tổ chức tôn giáo trên địa bàn hành chính của bang. Chỉ
sau khi được chính quyền xem xét, đồng ý cho phép thành lập thì các tổ chức tôn
giáo mới được phép hoạt động và có tư cách pháp nhân.
Ở Nhật Bản, Luật về các tổ chức tôn giáo có tư cách pháp nhân quy định rõ: Các cấp chính quyền quản lý các tổ chức tôn giáo là Bộ Văn hóa, tỉnh, huyện. Các tổ chức tôn giáo đều phải đăng ký ở Bộ Văn hóa và chỉ sau khi đã được đăng ký mới được hoạt động tại nơi đặt văn phòng của tổ chức đó.
Nước nào cũng phải có chính sách quản lý nhà nước về tôn giáo
Trả lờiXóaBạn nói quá chuẩn
Xóa