Cộng đồng tộc người là một phạm trù
lịch sử dùng để chỉ một cộng đồng người được hình thành trong những điều kiện
lịch sử nhất định, gồm một hay nhiều tộc người cùng sinh sống trên một lãnh thổ
nhất định, gắn bó với nhau bởi các quan hệ xã hội cùng nguồn gốc, ngôn ngữ,
lãnh thổ, kinh tế, đặc trưng văn hóa, tâm lý, ý thức tự giác theo những đặc
trưng, tiêu chí chung nhất định.
Cộng
đồng tộc người là một loại hình cộng đồng người hình thành lâu dài trong trong
lịch sử, khác với các loại cộng đồng người theo tổ chức hành chính (tỉnh, huyện,
xã), giai cấp, tầng lớp xã hội, nghề nghiệp, tôn giáo, kinh tế...
Cộng đồng tộc người
có quá trình ra đời, vận động, phát triển và đến một lúc nào đó sẽ tiêu vong. Chẳng
hạn, hình thức cộng đồng bộ tộc hiện nay hầu như đã không còn tồn tại ở nhiều tộc
người trên thế giới.
Đặc
điểm phổ biến là phần lớn các cộng đồng tộc người thường gồm nhiều tộc người
thành phần. Mẫu số chung là trong một cộng đồng tộc người thường có một tộc
người đa số, chiếm ưu thế, đóng vai trò hạt nhân tập hợp, quy tụ các tộc người
thành phần. Như bộ tộc Văn Lang thời Hùng vương có nhiều tộc người thuộc nhóm
ngôn ngữ Việt Mường, Tày Thái, Môn - Khmer tham gia cấu thành, nhưng tộc người đa
số là tộc người Việt (Kinh).
Khi
nói đến cộng đồng tộc người, người ta thường nhấn mạnh đến với tư cách là cộng
đồng chính trị xã hội để phân biệt với tộc người, tính tộc người. Do trải qua
các hình thái kinh tế - xã hội, các tộc người chịu sự tác động của các yếu tố
kinh tế, chính trị, xã hội, giai cấp để tạo thành các hình thức cộng đồng tộc
người khác nhau. Nên bên cạnh cốt cách tộc người, các đặc trưng của hình thức cộng
đồng ở các hình thái kinh tế - xã hội khác nhau cũng có sự khác nhau về kinh
tế, thể chế chính trị, đặc điểm cơ cấu xã hội...
Theo
quan điểm phổ biến hiện nay, lịch sử tộc người đã trải qua 3 hình thức cộng
đồng phát triển từ thấp lên cao. Do điều kiện và hoàn cảnh cụ thể của từng nơi
mà sự phát triển của các loại hình đó không diễn ra như nhau; có nơi trải qua lần
lượt các hình thức cộng đồng tộc người; có nơi có thể bỏ qua một hình thức tổ
chức nào đó, hoặc có nhưng không điển hình. Ba hình thức đó là: Thị tộc - bộ lạc (thời cộng sản nguyên
thủy), bộ tộc (thời chiếm hữu nô lệ
và phong kiến) và dân tộc (thời tư
bản chủ nghĩa và xã hội hội chủ nghĩa). Mỗi hình thức cộng đồng tộc người có
các đặc điểm, kết cấu xã hội, đặc trưng văn hóa khác nhau, ra đời và tồn tại ở
các hình thái kinh tế - xã hội khác nhau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét