Những
năm gần đây, với “hàng núi” sách báo, hàng trăm giọng điệu công kích, bôi nhọ,
phủ nhận trên mọi phương diện, đang tràn ngập mạng xã hội chống phá về nền tảng
tư tưởng chính trị của Đảng, sự cầm quyền của Đảng, về thể chế xã hội chủ nghĩa
Việt Nam, về hệ thống chính trị và đội ngũ cán bộ, đảng viên, về công cuộc đổi
mới đất nước với nhiều thủ đoạn, ở nhiều mức độ và tính chất cả bên trong lẫn
bên ngoài, rất phức tạp. Theo đó, xuất hiện đủ loại thái độ và phương cách hành
xử gây nên tình trạng trắng đen lẫn lộn, thật giả hỗn mang, rất khó nhận diện
và rất nguy hiểm. Nhìn toàn cục, hiện tại ta thấy có 8 loại vấn đề cốt tử
và chủ yếu mệnh hệ chung quanh vấn đề này.
Thứ
nhất, công phá nền tảng tư tưởng chính trị và thủ tiêu ý thức hệ. Họ phê phán, công kích trực diện vào chủ nghĩa Mác - Lênin... hòng làm
phân tâm, gây hoài nghi trong cán bộ, nhân dân, bôi nhọ và cuối cùng đánh sập
nền tảng chính trị của Đảng. Đây là thủ đoạn hết sức thâm độc và có sức công
phá lớn, nhằm thẳng vào nền tảng chính trị tư tưởng của Đảng gây tác hại khôn
lường, nhằm lật đổ Đảng từ những vấn đề căn bản, có ý nghĩa cốt tử.
Thứ
hai, bôi nhọ, xuyên tạc đường lối chính trị và công phá thể chế chính trị. Đây là “tử huyệt” mà các luận điệu thù địch tập trung
sức công phá, ở nhiều mức độ: nhẹ thì tung hỏa mù, đánh lạc hướng, gây nên tình
trạng nghi ngờ, mất phương hướng hành động; nặng thì không từ mọi chiêu bài,
thủ đoạn nhằm phủ nhận tính cách mạng, cơ sở khoa học và bôi nhọ thực tiễn lịch
sử cách mạng nhằm xuyên tạc và phủ nhận đường lối chính trị của Đảng.
Thứ
ba, tung hỏa mù về “đảng trị” và vu khống Đảng Cộng sản Việt Nam cầm quyền. Họ bài xích Đảng, với các mánh lới, giọng điệu vừa
tinh vi, vừa trắng trợn: 1- Đảng tự cho mình đứng trên tất cả, nghị quyết của
Đảng cao hơn Hiến pháp; 2- Độc đảng tất yếu sẽ là chế độ toàn trị, cần phải đa
đảng mới hy vọng có dân chủ, mới có chế độ dân chủ; 3- Cần lập các trường phái
trong Đảng mới thực sự dân chủ; 4- Đảng tự cho mình quyền lãnh đạo đất nước; 5-
Đa thành phần kinh tế nhất định sẽ dẫn tới đa đảng chính trị; 6- Cần “phi chính
trị hóa” và tôn trọng tính độc lập của các lực lượng vũ trang; 7- Giai cấp công
nhân đã hết vai trò, chỉ có trí thức mới là lực lượng dẫn dắt xã hội trong cuộc
Cách mạng công nghiệp lần thứ tư; 7- Đảng Cộng sản Việt Nam cầm quyền phi chính
đáng, phi chính danh... Vô vàn các giọng điệu hằn học, bôi nhọ, phủ nhận, xuyên
tạc bất chấp mọi lý lẽ thông thường.
Thứ
tư, chia rẽ phá hoại mối quan hệ mật thiết giữa nhân dân với Đảng và Nhà
nước. Sức mạnh của Đảng sẽ mất,
nếu tách khỏi nhân dân. Đó chính là pháp lý được ghi trong
Hiến pháp, đạo lý này được thừa nhận trong xã hội. Chúng âm mưu đánh sập đạo
lý của Đảng với nhân dân, phủ nhận sự chính danh, chính pháp giữa
Đảng với Nhà nước của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân.
Thứ
năm, khoét sâu vấn đề tôn giáo, dân tộc, nhân quyền với thể chế xã hội chủ
nghĩa nhằm phá vỡ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, chống lại nhân dân. Đây là các duyên cớ để các luận điệu thổi phồng sự
thật, khoét sâu sự ngăn cách thù oán do chúng tưởng tượng và dựng lên, để mưu
đồ đối lập Đảng với tôn giáo, kích động sự kỳ thị giữa các dân tộc. Chúng
thường gắn vấn đề dân tộc với vấn đề tôn giáo, kích động vấn đề nhân quyền, phá
rối từ cơ sở, tiến tới lật đổ vai trò lãnh đạo của Đảng bằng các hình thức
“cách mạng màu”.
Thứ
sáu, thông qua vấn đề chính trị gia và quan hệ giữa các nhà lãnh đạo chính trị,
giữa các lực lượng nhằm xâm hại thể chế xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Đây là vấn đề xung yếu nhất. Ngụy tạo mâu thuẫn trong
Bộ Chính trị, tưởng tượng sự chia rẽ Ban Chấp hành Trung ương Đảng với Quốc hội
và Chính phủ; thổi phồng sự khác biệt, cao hơn là mâu thuẫn giữa các thế hệ
lãnh đạo, các cá nhân lãnh đạo các cấp, nhất là cấp chiến lược... với âm mưu
thúc đẩy tan rã nội bộ và tự tan rã thế chế.
Thứ
bảy, chung quanh vấn đề quan hệ quốc tế, võ đoán các nguy cơ cái gọi là “đu dây
bên miệng hố”, kích động cái gọi là “bài”, “thoát” nước này, liên minh với nước
khác, cốt phá hoại đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, đa dạng hóa, đa phương
hóa trong hội nhập quốc tế của Đảng ta, cổ xúy cho chủ nghĩa ly khai, xâm hại
nhân dân, phá vỡ sự thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ Tổ quốc. Đây là một đích ngắm của đủ loại mưu đồ, đủ giọng
điệu, với các phương tiện hiện đại, có sức công phá lớn và hết sức nguy hiểm.
Thứ
tám, các trào lưu tư tưởng, lý luận du nhập, thẩm thấu bằng mọi con đường, âm
mưu gặm nhấm, công phá làm băng hoại dưới mọi hình thức, quy mô và mức độ tư
tưởng, lý luận của chúng ta từ nền tảng. Đó là chủ nghĩa tự do mới, chủ nghĩa dân túy, chủ
nghĩa thực dụng, chủ nghĩa dân tộc cực đoan, chủ nghĩa bá quyền với vô vàn hình
thức... đang thâm nhập từ bên ngoài cấu kết với chủ nghĩa cá nhân, chủ nghĩa cơ
hội, chủ nghĩa bè phái, chủ nghĩa hưởng lạc, dưới nhiều biến thể, tồn tích rất
lâu từ bên trong với âm mưu làm băng hoại nền tảng tư tưởng của chúng ta bằng
đủ quy mô, tính chất và mức độ; làm chệch hướng con đường xã hội chủ nghĩa; làm
rã rời sự cố kết đồng thuận toàn dân tộc ta; đánh sập vị thế, năng lực và uy
tín cầm quyền của Đảng ta và cô lập nước ta trên trường quốc tế.
Tất cả nhằm thủ tiêu Đảng, cô lập đất nước ta và chuyển hóa thể chế chính trị một cách nhanh nhất, ngắn nhất và nguy hiểm nhất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét