Tín ngưỡng, tôn giáo tách khỏi
nhà nước và trường học. Nhà thờ không còn là một bộ phận của nhà nước. Trường
học không giảng đạo. Mọi đặc quyền, đặc lợi về chính trị, kinh tế của giáo hội
ở xã hội cũ bị xoá bỏ. Hệ thống tổ chức tôn giáo chịu sự quản lý của nhà nước
xã hội chủ nghĩa, được bảo đảm hoạt động tôn giáo theo qui định của pháp luật
và có trách nhiệm thực hiện nghiêm pháp luật. Tổ chức tôn giáo chỉ chuyên chăm
lo việc đạo, truyền bá, thực hành giáo lý, giáo luật, lễ nghi, không tham gia
hoạt động chính trị.
Giáo
lý, giáo luật, lễ nghi của các tôn giáo có sự thay đổi nhất định để thích nghi
với chế độ xã hội mới, với văn hoá, truyền thống của dân tộc. Những quy định không
phù hợp với pháp luật bị bãi bỏ. Hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo ngày càng tuân theo
đúng pháp luật của nhà nước xã hội chủ nghĩa.
Công
dân có tín ngưỡng, tôn giáo có đời sống vật chất và tinh thần ngày càng cao,
được hưởng mọi quyền công dân và có trách nhiệm thực hiện nghĩa vụ công dân của
chế độ xã hội chủ nghĩa; có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không
theo một tôn giáo nào. Nhà nước bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của
công dân. Không ai được xâm phạm quyền tự do ấy. Các tôn giáo đều bình đẳng
trước pháp luật. Công dân có đạo hoặc không có đạo cũng như có đạo khác nhau
đều là người chủ đất nước, tôn trọng lẫn nhau, đoàn kết, ủng hộ chính quyền,
đóng góp tích cực vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ tổ quốc xã hội chủ nghĩa.
Chức sắc, nhà tu hành chuyên tâm chăm lo việc đạo, tích cực góp phần xây dựng
chế độ xã hội mới, có trách nhiệm thường xuyên giáo dục cho tín đồ lòng yêu
nước, thực hiện quyền, nghĩa vụ công dân và ý thức chấp hành pháp luật.
Bài viết rất hay
Trả lờiXóa