Đây là xu hướng quan trọng, phản ánh tính thống nhất và đa
dạng trong tôn giáo, trong văn hóa với mong muốn bảo vệ bản sắc văn hoá (trong
đó có tôn giáo) của quốc gia mình. Biểu hiện rõ nhất của xu hướng này là các
dân tộc đều có ý thức hướng về tôn giáo truyền thống, tiếp biến tôn giáo ngoại
sinh thành tôn giáo truyền thống của bản thân. Ở phương Đông, xu thế này đã có
cơ sở hiện thực từ truyền thống “hoà nhi bất đồng” giữa các tôn giáo. Các tôn
giáo ngoại nhập thường bị khúc xạ, thay đổi trong quá trình giao thoa, tiếp
biến. Sự Việt hoá các tôn giáo ngoại nhập, sáng tạo ra các tôn giáo dân tộc như
đạo Cao Đài, Phật giáo Hoà Hảo là ví dụ điển hình.
Bài viết rất hay
Trả lờiXóa