Sau thời gian nghiên cứu lý luận và tham gia phong trào thực tiễn, C.Mác
và Ph.Ăngghen đã sáng lập học thuyết cách mạng đáp ứng đòi hỏi đó. Tuyên ngôn đã thực hiện một cuộc cách mạng
sâu sắc nhất trong thế giới quan, trong quan niệm của nhân loại về xã hội, đó
chính là quan niệm duy vật về lịch sử. Tuyên ngôn đã vạch ra biện chứng khách
quan của sự phát triển xã hội. Trong Lời
tựa viết cho bản tiếng Đức xuất bản năm 1883, Ph. Ăngghen viết: “Tư tưởng
cơ bản và chủ đạo của Tuyên ngôn là: trong mọi thời đại lịch sử, sản xuất kinh
tế và cơ cấu xã hội – cả hai cái đó cấu thành cơ sở của lịch sử chính trị và lịch
sử tư tưởng của thời đại ấy; do đó (từ khi chế độ công hữu ruộng đất nguyên thủy
tan rã), toàn bộ lịch sử là lịch sử của cuộc đấu tranh giai cấp, đấu tranh giữa
những người bị bóc lột và những giai cấp đi bóc lột, giữa những giai cấp bị trị
và những giai cấp thống trị, qua các giai đoạn của sự phát triển xã hội của họ;
nhưng cuộc đấu tranh ấy hiện nay đã đến một giai đoạn mà giai cấp bị bóc lột và
bị áp bức (tức giai cấp vô sản) không còn có thể tự giải phóng khỏi tay giai cấp
bóc lột và áp bức mình (tức giai cấp tư sản) được nữa, nếu không đồng thời và
vĩnh viễn giải phóng toàn thể xã hội khỏi ách bóc lột, ách áp bức và khỏi cuộc
đấu tranh giai cấp, - tư tưởng cơ bản ấy hoàn toàn và tuyệt đối là của Mác”.
Tuyên
ngôn là văn kiện đầu tiên trình bày hệ thống hóa chủ nghĩa cộng sản khoa học.
Tác phẩm đã chỉ ra tính tất yếu chủ nghĩa tư bản thay thế chủ nghĩa phong kiến
và nó sẽ phải nhường chỗ cho xã hội cộng sản chủ nghĩa – một xã hội không còn
giai cấp và áp bức bóc lột. “Sự sụp đổ của giai cấp tư sản và thắng lợi của
giai cấp vô sản đều là tất yếu như nhau” thông qua cuộc cách mạng xã hội chủ
nghĩa và sự ra đời của chế độ xã hội chủ nghĩa. Tác phẩm này cũng chỉ rõ rằng lực
lượng xã hội có sứ mệnh thay thế chủ nghĩa tư bản bằng chủ nghĩa xã hội, chủ
nghĩa cộng sản là giai cấp công nhân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét