Tư tưởng Hồ Chí
Minh về Quân đội nhân dân Việt Nam của dân, do dân, vì dân là sự vận dụng sáng
tạo và phát triển lý luận của chủ nghĩa Mác - Lênin về xây dựng quân đội kiểu
mới vào điều kiện cụ thể của nước ta, kế thừa kinh nghiệm xây dựng lực lượng vũ
trang, quân đội trong lịch sử giữ nước của dân tộc ta. Tư tưởng này có nội dung
rộng lớn, xuyên suốt, chiếm vị trí đặc biệt quan trọng trong tư tưởng Hồ Chí
Minh về quân sự nói riêng, tư tưởng Hồ Chí Minh về cách mạng Việt Nam nói
chung. Thực chất tư tưởng Hồ Chí Minh về quân đội của dân, do dân, vì dân là tư
tưởng về tính nhân nhân của quân đội
kiểu mới ở Việt Nam. Trong tư tưởng của Người, tính nhân dân của quân đội không
tách rời mà có quan hệ biện chứng, thống nhất với tính dân tộc và bản chất giai
cấp công nhân của nó.
Tư tưởng Hồ Chí
Minh về quân đội của dân, do dân, vì dân được hình thành từ sớm, gắn liền với
tư tưởng của Người về cách mạng Việt Nam. Trong Chánh cương vắn tắt của Đảng
năm 1930 do Nguyễn Ái Quốc khởi thảo và Hội nghị thành lập Đảng thông qua đã
chỉ rõ nhiệm vụ "Tổ chức ra quân đội công nông". Quân đội đó bao gồm
lực lượng của toàn dân mà nòng cốt là công nhân, nông dân, dưới sự lãnh đạo của
Đảng, đấu tranh để thực hiện mục tiêu là "làm tư sản dân quyền cách mạng
và thổ địa cách mạng để đi tới xã hội cộng sản". Đến những ngày chuẩn bị
khởi nghĩa, Người dặn Đại tướng Võ Nguyên Giáp rằng, trong tổ chức và hoạt động
của Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân "phải dựa vào dân, dựa chắc
vào dân thì kẻ địch sẽ không thể nào tiêu diệt được" Có thể nói, quan điểm
về "dân, nhân dân - toàn dân" của Hồ Chí Minh đã được thể hiện rất
sâu sắc trong lĩnh vực quân sự của cách mạng Việt Nam mà trực tiếp là trong tổ
chức xây dựng và hoạt động của quân đội ta ngay từ khi được thành lập.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét