Trong bối cảnh của tình hình quốc tế hiện nay, không
một quốc gia dân tộc nào trên thế giới (kể cả các nước giầu hay nước nghèo;
nước lớn hay nước nhỏ, nước phát triển hay chậm phát triển; dù đó là các quốc
gia có chế độ chính trị khác nhau...) muốn hay không, vẫn phải chấp nhận và
tham gia vào tiến trình hội nhập của nền kinh tế khu vực và thế giới. Việt Nam
là một nước đang phát triển, chủ trương thực hiện một nền kinh tế thị trường
định hướng xã hội chủ nghĩa. Trước bối cảnh quốc tế hiện nay, chúng ta tiến
hành hội nhập với khu vực và quốc tế là một tất yếu khách quan. Bởi xuất phát
từ mấy lý do sau:
Thứ nhất, đây là một xu thế chung của nhân loại -
xu thế của quá trình toàn cầu hoá. Toàn cầu hoá đang và sẽ là một xu thế lớn
tác động sâu sắc tới các lĩnh vực của đời sống quốc tế, nó đi sâu vào từng quốc
gia và buộc các chủ thể này phải có những thay đổi về chiến lược, sách lược
phát triển đất nước cho phù hợp với bối cảnh toàn cầu hoá đang ngày càng lan rộng.
xét về bản chất, toàn cầu hoá là quá trình tăng lên mạnh mẽ những mối liên hệ,
sự ảnh hưởng, tác động lẫn nhau, phụ thuộc lẫn nhau của tất cả các khu vực, các
quốc gia, các dân tộc trên toàn thế giới.
Bởi thực tế hiện nay sự phát triển như vũ bão của cuộc
cách mạng khoa học và công nghệ, nhất là công nghệ thông tin, sự hình thành
mạng Internet bao trùm toàn cầu, đã làm cho sức sản xuất hàng hóa có hàm lượng
trí tuệ phát triển nhanh, mối liên hệ giữa các dân tộc, các quốc gia và khu vực
ngày càng được tăng cường. Toàn cầu hoá đang là một xu thế khách quan tác động
mạnh mẽ tới các lĩnh vực của đời sống xã hội, tới mọi chủ thể trong quan hệ
quốc tế không phân biệt các nước có chế độ chính trị khác nhau. Toàn cầu hoá
làm cho mối liên hệ và sự phụ thuộc vào nhau của các nền kinh tế tăng lên, đồng
thời kéo theo hàng loạt các vấn đề chính trị xã hội. Vì thế, trong xu thế chung
này, Việt Nam không thể nằm ngoài xu thế chung đó.
Thứ hai, xuất phát từ đặc điểm, điều kiện của nước ta, đi lên
CNXH từ một nền kinh tế nghèo nàn và lạc hậu, bỏ qua giai đoạn phát triển tư
bản chủ nghĩa, cơ sở vật chất, kỹ thuật nghèo nàn, lạc hậu, lại bị chiến tranh
tàn phá nặng nề. Cùng với đó là những tâm lý, tư tưởng, thói quen, tập quán sản
xuất nhỏ hàng ngàn năm đè nặng trong suy nghĩ và hành động, còn ăn sâu bám rễ
trong mỗi người dân Việt Nam. Có thể nói, chúng ta đi lên chủ nghĩa xã hội gặp
muôn vàn khó khăn cùng những trở ngại. Cho
nên, chúng ta tham gia hội nhập vào đời sống quốc tế và khu vực là điều tất
yếu, là một trong những con đường để đưa đất nước vượt lên, thoát khỏi sự nghèo
nàn, lạc hậu, là sự rút ngắn giai đoạn quá độ và khoảng cách chênh lệch giữa
nước ta với các nước trên thế giới.
Thứ
ba, do yêu cầu của sự nghiệp CNH, HĐH đất nước vì mục
tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Công nghiệp hoá- hiện đại hoá là con đường
duy nhất đưa nước ta thoát ra khỏi tình trạng nước nghèo kém phát triển, là quá
trình chúng ta xây dựng cơ sở vật chất - kỹ thuật cho chủ nghĩa xã hội. Để đẩy
mạnh sự nghiệp CNH,HĐH và hoàn thành mục tiêu “sớm đưa nước ta cơ bản trở thành
nước công nghiẹp theo hướng hiện đại” mà Đảng ta đã xác định thì chúng ta cần
thiết phải thực hiện quá trình hội nhập, mở cửa với khu vực và quốc tế. Quá
trình hội nhập sẽ mang lại cho chúng ta vốn, trình độ khoa học kỹ thuật, công
nghệ đặc biệt là các công nghệ hiện đại như: công nghệ vật liệu mới, công nghệ
thông tin, công nghệ sinh học…và đẩy nhanh quá trình CNH, HĐH nông nghiệp nông
thôn.
Với những lý do trên, có thể
khẳng định rằng, Việt Nam tham gia hội nhập vào khu vực, quốc tế là tất yếu
khách quan, là xu thế hợp quy luật, hợp với sự vận động của đời sống quốc tế
hiện nay. Sự hội nhập này vừa là một xu thế không thể cưỡng lại nhưng cũng là
nhu cầu phát triển nội tại của Việt Nam, là chính sách và cũng là chiến lược
phát triển đất nước của chúng ta trong thế kỷ XXI.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét