Thời gian vừa qua trên các trang mạng xã hội có rất nhiều quan điểm cho rằng ở Việt Nam quyền dân chủ của nhân
dân bị vi phạm, họ quy kết cho những vi phạm đó là do độc đảng lãnh đạo dẫn đến
chuyên quyền, độc đoán. Họ kiến nghị rằng muốn dân chủ chỉ có thực hiện đa
nguyên về chính trị, đa đảng đối lập để các đảng đó cạnh tranh quyền lãnh đạo đất
nước với nhau, đảng nào phát huy được quyền dân chủ của nhân dân thì sẽ được
nhân dân tin tưởng trao quyền lãnh đạo đất nước.
Chẳng cần phải bàn luận phân tích nhiều chúng ta cũng nhận thấy đây là
các quan điểm xuyên tạc phản động nhằm mục đích kích động, chống phá vai trò
lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Vậy có thật đa nguyên về chính trị, đa đảng
đối lập sẽ phát huy tốt nhất dân chủ cho nhân dân?
Chúng ta đều thấy rằng: Dân chủ là giá trị của văn minh nhân loại. Dân
chủ gắn liền với mỗi dân tộc, mỗi nhà nước, mỗi thể chế chính trị, thể hiện giá
trị của tự do, công bằng và bình đẳng. Dân chủ gắn với cá nhân thể hiện giá trị
của quyền cơ bản của con người: quyền được sống, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh
phúc. Dân chủ gắn liền với các thiết chế chính trị thể hiện chế độ, hình thức
nhà nước, phương pháp lãnh đạo và quản lý xã hội – là tuyên bố của mỗi nhà nước,
mỗi đảng cầm quyền trước nhân dân; dân chủ là động lực, mục tiêu của sự phát
triển trong công cuộc đấu tranh cho sự nghiệp giải phóng con người. Suy cho
cùng, dân chủ vừa là nguyên tắc, vừa là phương pháp để Đảng Cộng sản lãnh đạo,
Nhà nước xã hội chủ nghĩa quản lý đất nước hướng đến bảo đảm các quyền và lợi
ích cho số đông nhân dân.
Trong khi đó, “đa nguyên, đa đảng” là biểu hiện của chế độ chính trị có
trong lịch sử phát triển của nhà nước tư bản. “Đa nguyên, đa đảng” là sản phẩm
của nhà nước tư sản nhằm duy trì bản chất của giai cấp tư sản (số ít trong xã hội
thuộc giai cấp bóc lột). Mục đích chính trị của đa nguyên, đa đảng là nhằm thủ
tiêu chế độ công hữu, duy trì chế độ tư hữu. Do đó, nhà nước tư sản mặc dù là
kiểu nhà nước tiến bộ trong lịch sử, song do giai cấp tư sản nắm địa vị thống
trị nên vẫn là kiểu nhà nước của thiểu số bóc lột đa số. Trong xã hội tư sản đa
số dân cư lại là những người bị bóc lột, đồng nghĩa với việc họ không có quyền
dân chủ như giai cấp tư sản chiếm số ít trong xã hội.
Trong nhà nước tư sản, bầu cử được xem là một biện pháp dân chủ để
thông qua đó người dân cử người đại diện cho mình tham gia các công việc của
nhà nước. Tuy nhiên, một vấn đề đặt ra, vì sao ở những nhà nước tư sản với nền
chính trị “đa nguyên, đa đảng”, bầu cử dân chủ mà đại diện cho nhân dân lao động
chiếm tuyệt đại đa số trong xã hội lại rất khó trúng cử hoặc không thể chiếm đa
số trong nghị viện. Các chính sách phát triển cho đa số người lao động, người
nghèo lại khó được nghị viện thông qua. Như vậy đa nguyên, đa đảng không phải
là phương thức để mang đến dân chủ thực sự với ý nghĩa dân chủ là giá trị cốt
lõi để người dân được trực tiếp, gián tiếp
tham gia các hoạt động nắm giữ quyền lực công, mang lại việc thụ hưởng quyền đầy
đủ. Đây chính là lý do để thấy rằng trong các nhà nước tư sản đang tồn tại chế
độ “đa nguyên, đa đảng” thì quyền dân chủ thực sự của nhân dân vẫn không được
thực hiện.
Trong khi đó, ở nhà nước xã hội chủ nghĩa, phương thức lãnh đạo của Đảng
Cộng sản được khẳng định ở đường lối, chủ
trương, công tác tổ chức, cán bộ và biện pháp giáo dục, thuyết phục. Quốc hội
là cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất, hoạt động mang tính hình thức, còn Bộ
Chính trị Trung ương Đảng mới là cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất. Đảng Cộng
sản là người đại diện cho quyền lợi của đại đa số nhân dân lao động, mọi chủ
trương, đường lối lãnh đạo của Đảng vì quyền lợi của nhân dân, phát huy quyền
làm chủ của nhân dân chứ không phải bảo đảm dân chủ cho một số ít người.
Điều này cho thấy dân chủ thực sự được quyết định bởi phương thức lãnh
đạo của đảng, cách thức lãnh đạo nhân dân; nhà nước thực hiện và duy trì bản chất
dân chủ xã hội chủ nghĩa chứ không phụ thuộc vào thể chế chính trị đó là do đa
nguyên, đa đảng hay duy nhất một đảng.
Chân lý đó được kiểm nghiệm qua thực tiễn Việt nam trong suốt quá trình
cách mạng. Bằng năng lực và sự lỗ lực quyên mình vì lợi ích chung, Đảng Cộng sản
Việt Nam không chỉ thể hiện là đội tiên phong của giai cấp công nhân mà còn thực
sự là đội tiên phong của nhân dân lao động và dân tộc Việt Nam, lãnh đạo nhân
dân tiến hành cách mạng đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác. Mặc dù còn những
hạn chế, khuyết điểm song Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn được nhân dân tin tưởng
giao phó trách nhiệm lãnh đạo cách mạng Việt Nam tiếp tục sự nghiệp xây dựng
chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét